“Ơ, ơ, lão ca à, ngài đừng đi, ngài đừng đi chứ! Giá cả dễ thương lượng mà, dễ thương lượng mà!” Hách nha tử hớt ha hớt hải đuổi theo. Ông ta không ngờ tính tình của vị lão ca này lại cứng rắn đến thế, đàm phán không vừa lòng là bỏ ra ngoài ngay.
“Được rồi, được rồi! Ta bán, ta bán! Trở lại đi! Lão ca, tiểu cô nương, các ngươi trở lại đi! Hôm nay Hách nha tử ta đây đành cắn răng bán vậy. Lão ca à, nếu bán với mức giá mà huynh đưa ra thì lỗ cho lão đệ ta đây lắm, lỗ đến mức không có tiền mua cả tiết khố nữa!”
Lão gia tử dẫn Mạnh Thanh La về trạm giao dịch buôn bán về lại, nhàn nhã liếc ông ta. Làm như ông cụ không biết gì ấy?
Ông ấy mà mua cả hai bà tử này với mức giá đã đưa ra thì ít nhất Hách nha tử sẽ lời thêm được một lượng nữa, lão gia tử chẳng những để lại cho ông ta một cái tiết khố mà còn để lại cái quần ngoài siêu đắt nữa!
Nghĩ tới đây, lão gia tử có phần hối hận. Đáng lẽ ra ông cụ nên mặc cả dứt khoát hơn nữa mới phải, chứ trả giá như thế này thì còn ít quá, để lại số bạc đủ để mua tiết khố thôi là được rồi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây