Các phụ nhân trong thôn đều ăn mặc giống nhau, mặc áo choàng ngắn vạt chéo màu xanh thẫm, xanh da trời, xám hoặc đen, quần thì hầu hết đều giống nhau về màu sắc, vấn tóc hình tròn ở sau đầu và cố định bằng cây trâm bạc hoặc trâm gỗ. Khi nào trời trở lạnh hoặc trong lúc làm việc thì quấn một chiếc khăn xanh trên đầu cho đỡ lạnh hoặc tránh bụi bặm, nó cũng được xem như một loại phụ kiện, giống như lão phụ nhân nhà giàu thì đeo đai trán vậy, khi nào trời nóng hoặc thời tiết ấm áp thì không cần đội.
Mạnh Thanh La dõi mắt ra phía xa kia, chỉ thấy được một đám người với những cái đầu màu đen và những bộ y phục na ná nhau, chẳng nhận ra được ai với ai. Nàng cũng không hóng hớt xen vào làm gì, chậm rãi cất bước đến bên kia bờ sông.
Yến Tu Trúc đang ở trong thư phòng. Khi nhận lấy phương pháp làm đường từ Mạnh Thanh La, Yến Tu Trúc đọc lại hai lần, không sao giấu nổi vẻ ngạc nhiên trên mặt.
“Hóa ra loại đường trắng như tuyết có thể được làm từ đường nâu sao?”
“Đúng vậy, nguyên liệu cùng là mía, củ cải đường... cả thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây