“Tốt, tốt, vậy thì tốt!” Nghe nói không ảnh hưởng đến hài tử, Tây Môn Vô Trần thở phào nhẹ nhõm: “Ngươi nói tiếp đi, nói cho ta nghe những ngày tháng Vô Song công chúa và Thanh La quận chúa sống ở tướng quân phủ, có những ai đã ức hiếp bọn họ, ức hiếp thế nào, có những ai đối xử tốt với bọn họ, đối xử tốt ra làm sao, ngươi từ từ nói, trẫm phải nghe cho thật kỹ.”
“Vâng, Hoàng thượng.”
Long vệ quỳ dưới đất phải mất một lúc lâu mới kể hết mọi khổ cực, mọi đối đãi bất công mà Liễu thị và Mạnh Thanh La phải chịu bao năm qua cho Tây Môn Vô Trần.
Nghe xong, gân xanh trên bàn tay và trên trán Tây Môn Vô Trần đều nổi lên, cả người toát ra vẻ máu lạnh và tàn độc.
Bất kể là Vân Ngũ đứng sau lưng hắn ta hay là long vệ quỳ trước mặt hắn ta, thậm chí long vệ nấp trong bóng tối cũng đều cảm nhận được cơn giận đáng sợ sắp bộc phát từ trên người đế vương.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây