Gầy đến nỗi như thể bình thường các ngươi không cho con bé ăn uống vậy. Từ giờ phải chăm việc ăn uống của con bé nhiều hơn. Đới Đệ mới vừa được phát tiền công mà, các ngươi cũng đâu có thiếu tiền, phải không?”
“Vâng, vâng, không thiếu.”
“Như vậy đi, một tháng, trong vòng một tháng nếu ta không thấy hài tử mập lên, trắng ra, ta sẽ mắng các ngươi ngược đãi hài tử đấy, nghe rõ chưa?”
“Vâng, vâng, Dương phu nhân, phu phụ bọn ta nghe lời phu nhân. Sau này sẽ khuyên hài tử ăn uống nhiều hơn, chăm sóc thân thể cho thật tốt.”
“Ừ, vậy mới phải, bây giờ nhìn hài tử này ốm yếu, dù ta có xem trọng con bé đến đâu thì cũng không dám giao việc chính cho con bé. Thế này đi, cho các ngươi thời hạn hai tháng, hai tháng sau nếu hài tử này có thay đổi, mập mạp trắng trẻo, khí sắc tốt hơn, ta sẽ dẫn nó theo để cùng quản lý xưởng mì ăn liền. Nếu sau đó hài tử này càng ngày càng thay đổi theo chiều hướng tốt, với năng lực của con bé rất có thể ta sẽ cho nó làm quản sự nữa đấy.” Dương thị lại cố tình bày ra vẻ mặt đáng tiếc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây