“Được, làm theo lời A La nói, lần này phát tiền công và tiền thưởng chung cho tất cả mọi người, ai nấy đều biết tiền công và tiền thưởng của nhau là chuyện không hay.” Dương thị gật đầu.
“Đi thôi, nương, chúng ta đi tìm trưởng thôn, sau đó đến nhà Trương Đới Đệ xem sao.”
“Nếu không để bọn họ biết chuyện con đã gặp hài tử kia thì chúng ta nên nói thế nào?” Dương thị nghĩ nghĩ rồi hỏi Mạnh Thanh La.
“Nương, chúng ta không nhất thiết phải để hai người họ biết chuyện này, chúng ta cũng không cần phải nhắc đến chuyện này. Chúng ta chỉ cần để hai phu phụ bọn họ biết, khuê nữ của bọn họ là người được quản lý xưởng là nương xem trọng, cũng là người được huyện chủ ta đây tán thưởng. Hai phu phụ bọn họ sẽ không dám làm khó nàng ấy nữa. Còn về tiền công, sau này chúng ta tính theo túi và phát tiền thưởng, không có bạc hàng tháng cố định, không để cha nương của các nữ hài tử biết về thưởng, ngay cả tiền công cũng không để bọn họ biết rõ là bao nhiêu.” Mạnh Thanh La điềm nhiên nói.
Nàng mở xưởng mì ăn liền này là để nâng cao địa vị trong nhà của phụ nhân và nữ tử trong thôn, chứ không phải là để bọn họ ngày càng bị người nhà chèn ép.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây