Sau khi cởi áo ngoài, Mạnh Thanh La thuận chỗ Yến Tu Trúc chỉ, xốc áo trong của hắn lên đến phần lưng, phát hiện thắt lưng bên phải có một vết bầm lớn, chắc là đụng phải cục đá hoặc khúc cây nào đó lúc ngã xuống.
Chậc chậc, vết bầm tím xanh to thế này chắc chắn rất đau, thế mà hắn còn cố nhịn không nói ra để giữ mặt mũi. Mạnh Thanh La bất đắc dĩ lắc đầu, nam nhân dù bao nhiêu tuổi thì vẫn sĩ diện như nhau, sợ người khác nói mình bất lực, nói thắt lưng hắn không dùng được.
“Chàng kiên nhẫn một chút, ta sẽ xoa bóp cho chàng trước. Hiện giờ ta không có thuốc ở đây, chờ sau khi về nhà ta sẽ dùng thuốc xoa bóp thêm một lần cho chàng.”
Sau đó, Yến Tu Trúc chìm đắm trong cảm giác vừa đau nhức vừa sung sướng. Bàn tay nhỏ nhắn của nàng chạm lên người khiến hắn càng ngày càng thoải mái. Sau đó hắn dứt khoát không cho nàng xoa nữa, bảo rằng hắn cố nhịn một chút là được, về nhà có thuốc lại bóp sau.
Mạnh Thanh La cũng thuận theo hắn. Đường đường là một nam nhân trưởng thành mà xoa bóp vết bầm thôi cũng nhăn nhăn nhó nhó, xấu hổ đủ kiểu, không hề giống với hắn lúc bình thường chút nào. Hừ, nàng còn chưa ngại đây này, hắn ngại cái gì?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây