“Tại hạ Bách Lý.”
Tây Môn Vô Trần cười đáp, trước khi chưa gặp được “người cần gặp”, hắn ta sẽ cố gắng không để lộ thân phận thật sự của mình, họ Tây Môn là quốc họ của nước Đại Thần, hắn ta chỉ cần nói ra là người khác có thể đoán được hắn ta là ai.
“A, Bách Lý bá bá, không biết gia tộc của các ngươi ở Đại Thần là làm buôn bán về cái gì? Được làm hoàng thương thì có lẽ rất là lợi hại nhỉ?”
“Cũng tạm được, sản nghiệp của gia tộc ta khá rộng, không quan tâm là ngành nghề gì, chỉ cần có thể kiếm tiền thì đều làm!” Tây Môn Vô Trần nói chuyện với Mạnh Thanh La, lại âm thầm ra dấu bằng mắt cho Vân Ngũ, ý bảo hắn ta đi ra ngoài cửa canh gác.
Vân Ngũ vừa rời khỏi thì Tây Môn Vô Trần không chần chờ thêm nữa, hắn ta nhìn về phía Mạnh Thanh La nói: “Mạnh cô nương, rượu trắng là do xưởng XX sản xuất, kiếp trước bán với giá cũng rất cao; mì ăn liền ở kiếp trước cũng rất phổ biến, có các loại hương vị như: dưa chua, bò kho, gà hầm nấm hương, mì xương sườn... Còn nữa, tác giả của bài thơ Xuân Hiểu là thi sĩ Mạnh Hạo Nhiên ở thời nhà Đường.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây