Ngày ấy khi nàng đến trấn trên bỏ lương thực vào trong tiểu viện, nàng cũng thuận tiện mang không ít bột mì trắng, dầu, muối và một số loại gia vị khác về theo. Hai ngày nay, nương và tam bá nương Triệu thị vẫn luôn bận rộn trong phòng bếp, chỉ cần là lúc không cần nấu cơm thì bếp lớn trong phòng bếp đều được dùng làm mì ăn liền. Bếp lửa cháy suốt ngày, tiêu tốn rất nhiều củi, vì vậy các nam nhân trong nhà mỗi khi có thời gian đều lên núi đốn củi.
Mấy ngày nay hai bảo bảo và hai thú cưng đều chơi ở thôn trang bên kia bờ sông, ngoại trừ buổi tối về ngủ thì ban ngày đều chơi ở đó. Ở đó có đồ ăn còn có thể chơi, thậm chí không cần mọc chân, hết người này ôm đến người khác bế, chủ tử bế, hạ nhân cũng muốn ôm, mọi người thay phiên tranh nhau...
Hai đứa bé sống cuộc sống như thần tiên, được mùa vui đến mức quên cả trời đất. Nghe Yến Tu Trúc nói, Yến Vương gia đang đưa Đại Bảo đi chơi bay bay cao, chuẩn bị dạy bé kiến thức công phu cơ bản, còn muốn dạy bé học chữ, luyện viết chữ. Còn về An An, đứa bé ham ăn kia chỉ lo ăn, còn không thì trong lúc ca ca đang luyện tập công phu cơ bản và luyện chữ thì bé lại chạy đến cử động cái miệng nhỏ nhắn cổ vũ, rồi lại vỗ vỗ tay, dù sao thì đồ tham ăn này cũng chỉ có chút tác dụng ấy. Tổ phụ của bé hỏi bé có muốn luyện cùng không, bé thì ngược lại, cái đầu nhỏ lắc lắc như trống bỏi, nói là chơi không vui, bé không luyện đâu!
“A La!” Mạnh Thanh La vừa bước ra từ trong phòng bếp đã nghe thấy Yến Tu Trúc gọi mình.
“Ơ? Sao ngươi lại đến đây? Không phải ngươi nói phải về phủ thành hai ngày sao?” Mạnh Thanh La chậm rãi đi tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây