Lời tỏ tình đột ngột này khiến khuôn mặt già nua của Mạnh Thanh La đỏ lên, hóa ra người này đã thầm thích nàng rồi! Chà, trong lòng có chút ngọt, còn có chút vui vẻ như nai con chạy loạn thế này là sao đây?!
“Ngươi... không phải vì hai bảo bảo mà ngươi mới muốn lấy ta chứ?” Tim Mạnh Thanh La đập thình thịch, nhưng đầu óc vẫn rất tỉnh táo.
“Mới đầu đúng là vì hai bảo bảo thật, y thuật của nàng cũng khiến ta chú ý, nhưng sau đó chúng ta ở chung với nhau lâu như vậy thì lại khác. Ta lấy nàng chính là vì muốn thành thân với nàng, không vì lý do nào khác.”
Yến Tu Trúc đỏ mặt trả lời, hắn cũng không thể nói khoảnh khắc hắn thật sự rung động là cái đêm bị nàng đánh ở Yến Vương phủ được. Đêm đó Yến Tu Trúc trong mắt Mạnh Thanh La đẹp như yêu tinh trong đêm, còn nàng trong mắt Yến Tu Trúc sao lại không giống như một tinh linh thoắt ẩn thoắt hiện trong bóng đêm chứ? Vừa linh hoạt vừa xinh đẹp, cả Đại Yến này không có nữ tử nào có thể thoải mái, quyết đoán so được với nàng.
Mạnh Thanh La chống khuỷu tay lên bàn, dùng tay đỡ cằm, nhìn người trước mặt không chớp mắt: Người này về ngoài xinh đẹp, bàn tay cũng đẹp, tính tình cũng không tệ, không lăng nhăng chân trong chân ngoài. Hắn đã có hai hài tử với nàng, còn nói thích nàng, tuy rằng hơi nghèo một chút, mấy chuyện phiền toái trong hoàng gia cũng hơi nhiều, nhưng cũng không phải là không được. Triều đại này, có rất nhiều nam tử thê thiếp thành đàn, cả hai thế hệ trong Yến Vương phủ chỉ muốn thú một nữ tử quả là hiếm có như sừng lân lông phượng, ngàn dặm mới tìm được một.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây