“Bảo bối bổn Thế tử vất vả lắm mới tìm được, có thể dễ dàng cho người khác gặp ư? Từ bỏ tà tâm của ngươi đi!” Yến Tu Trúc chán ghét đẩy Viên thủ bị sang một bên.
“Ấy? Không phải chứ... Thế tử gia, Thế tử gia của ta, ngài làm thế thì hẹp hòi quá? Ta đâu có cướp người của ngài, chỉ là tò mò, tò mò mà thôi.”
“Tò mò cũng không được, đó là pháp bảo quan trọng của bổn Thế tử. Ngươi hỏi Vạn huyện lệnh thử xem tối qua sau khi tới Huyện Bình Nguyên, hắn ta có để mặc người khác thấy được gương mặt thật không?”
Viên thủ bị nhìn về phía Vạn huyện lệnh, ánh mắt chứa đầy vẻ tò mò và mong mỏi.
Không cần nghĩ, Vạn huyện lệnh thật sự lắc đầu: “Thế tử nói đúng, sau khi Mạnh hộ vệ đến, hắn ta chỉ cho bổn huyện lệnh xem thiết bài Vương phủ. Từ đầu tới cuối hắn ta đều mang mặt nạ, chưa từng lộ ra gương mặt thật, chắc không muốn cho người khác thấy mặt mình. Tác phong của cao nhân mà, hạ quan có thể hiểu được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây