Mạnh Thanh La đi đến địa điểm dựng trại của quân phản loạn. Ngoại trừ các binh sĩ phụ trách tuần tra ra, những người khác đều đã đi nghỉ ngơi. Sau khi biết chủ tướng là Tấn Vương, Mạnh Thanh La không xốc nổi chạy thẳng vào trong để dò xét mà đứng ở nơi đầu gió của doanh trại, từ từ rắc thuốc bột mà sư phụ cho theo làn gió.
Theo hướng đi của gió xuân tháng hai, thuốc bột từ từ, chầm chậm bao phủ toàn bộ nơi đóng quân.
Mấy túi thuốc của quý mà sư phụ cho nàng đã bị nàng dùng hết chỉ trong tích tắc.
“Chậc chậc, lãng phí quá! Lãng phí quá...” Xé hết mấy túi thuốc xong, Mạnh Thanh La còn lắc đầu tặc lưỡi một cách tiếc nuối.
Đến khi ước chừng thời gian, đã đến lúc dược hiệu phát huy hết tác dụng của nó, Mạnh Thanh La mới lẻn vào quân doanh của địch.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây