Bạch Lãng và Nhị Hắc đi sau ba người cũng chạy tới hóng chuyện, dường như chúng nó cũng cười nhạo cú ngã để đời của An An.
An An đang nằm sấp trên sàn nhà ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên. Đầu tiên bé ngơ ngác nhìn sư tổ tổ, nương và ca ca - những người đang cười mình, sau đó, gương mặt bé từ từ mếu máo, òa khóc.
Đồ xấu xa! Đồ xấu xa! Ai cũng xấu xa hết!
Sư tổ tổ xấu xa, nương xấu xa, ca ca cũng xấu xa, Nhị Hắc và Bạch Lãng cũng xấu xa!
Mạnh Thanh La vội bế An An lên, dỗ dành bé: “Ngoan nào, ngoan nào, nín đi con, nương không tốt, nương không nên cười An An.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây