“Đúng nhỉ, chúng có nhà mà, tội chúng làm gì.” An An không buồn vì bị ca ca chê, chỉ ngơ ngác gật đầu, tiếp thu lời dạy dỗ của đại ca.
“Nương, vì sao kiến biết trời sắp mưa?” Lúc này chỉ có một mình Bình Bình hỏi tiếp.
Mạnh Thanh La lại mừng rỡ nhìn Đại Bảo nhà mình, giải thích với bé: “Bởi vì kiến có thể cảm nhận độ ẩm trong không khí tăng lên, giống như chúng ta có mắt, thấy được đám mây đen vần vũ trên bầu trời vậy, nhờ đó chúng mới biết trời sắp mưa.”
Bản thân Mạnh Thanh La thừa biết rằng với cách giải thích này của nàng, có lẽ Bình Bình chỉ hiểu được đại khái, thế nhưng nàng không tài nào tiếp tục giải thích với bọn chúng cái gì là không khí, cái gì là độ ẩm trong không khí, cái gì là dự báo thời tiết được.
Một là bé còn quá nhỏ thật, hai là vốn dĩ những từ như “không khí”, “dự báo thời tiết” chưa bao giờ xuất hiện tại thời không này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây