Diện tích và vị trí thi công tửu phường đã được bàn bạc hoàn tất vào đầu năm nay, thế nên Mạnh Thanh La không đi theo, mà thật ra nàng cũng không cần đi, bởi vì gia gia có kinh nghiệm trong chuyện xây phòng ốc hơn nàng, nàng chỉ cần làm chưởng quầy hờ là xong.
Tuy nhiên, có một điều làm Mạnh Thanh La bất ngờ là nhóm gia gia vừa đi thì Yến Tu Trúc phái Yến Ưng đến, thông báo cho nàng biết rằng long vệ được hắn cử đến Tây Châu để điều tra về lai lịch của Dương thị đã trở về.
Long vệ ấy đã tốn khá nhiều công sức để tìm được người môi giới phụ trách việc mua bán Dương thị thuở đầu. Dựa vào đầu mối do người môi giới ấy cung cấp, gã tiếp tục tìm được một người môi giới trung gian khác, cứ lần lượt lần theo dấu vết như thế, cuối cùng long vệ nọ điều tra đến vùng biên giới Doãn Châu.
“Theo lời hồi tưởng của Vương nha bà - người đầu tiên tiếp nhận mẫu thân của Mạnh cô nương ở Doãn Châu, người ban đầu dẫn mẫu thân của Mạnh cô nương đến trạm giao dịch buôn bán của họ là một nam tử trung niên, lối ăn mặc của ông ta xa hoa giàu có, trông không giống người nghèo. Hơn nữa, nam tử đó còn nói với Vương nha bà rằng mẫu thân của Mạnh cô nương là nha hoàn nhà ông ta, do cả nhà ông ta phải chuyển đến kinh thành, muốn bán tôi tớ ở Doãn Châu để đến kinh thành mua lại.”
“Vương nha bà còn kể, nam tử đó nói tiếng Doãn Châu chứ không phải tiếng địa phương ở huyện Tề Giang họ, khẩu âm nghe thiên về tiếng phổ thông ở Doãn Châu phủ thành hơn. À còn nữa, bà ta tiết lộ lúc ấy mẫu thân của Mạnh cô nương cũng nói tiếng phổ thông ở Doãn Châu phủ thành, nhưng bởi vì nam tử kia làm thủ tục đầy đủ, trên khế ước bán thân của mẫu thân Mạnh cô nương cũng có dấu vân tay bà ấy, hơn nữa bà ấy cũng mặc y phục của hạ nhân nên Vương nha bà không mảy may nghi ngờ gì.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây