Lái xe máy phóng như điên giữa thời tiết giá rét của tháng Chạp, đúng là chân tay nàng đang lạnh cóng. Mạnh Thanh La nhận chén trà, uống mấy ngụm nước, ăn thêm hai miếng bánh nữa, lau miệng rồi mới cất lời: “Yến Tu Trúc, ngươi điều tra ta sau lưng ta đúng không?”
Yến Tu Trúc rén đến mức người quắn quéo cả lại. Nhìn kìa, tới rồi, tới rồi, tới thật rồi!
“Không... Ta không điều tra ngươi, cũng không xem như điều tra ngươi đâu, chỉ là gặp phải một vài chuyện nên muốn tìm ra chân tướng thôi, ta tự điều tra về mình thôi, thì cũng... xem như có điều tra ngươi!” Yến Tu Trúc bồn chồn đến mức lắp bắp, đôi tay dưới tay áo siết chặt đến mức trắng bệch.
Mạnh Thanh La cười khẩy: “Vậy để ta đoán, Yến Thế tử xem ta có đoán đúng không nhé? Cách đây hai năm, Yến Thế tử đã gây ra chuyện hèn hạ, sau đó đoán hai hài tử nhà ta là nhi tử của ngươi nên điều tra ta, đúng không?”
Yến Tu Trúc câm nín, một lúc lâu sau, hắn mới lấy hết can đảm liến thoắng kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Mạnh Thanh La nghe.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây