Dường như hiểu nương mình nói gì, hai bánh bao nhỏ lại chạy nhảy trong sân cùng với Nhị Hắc và Bạch Lãng. Một hổ, một gấu, hai nhóc con đón gió đuổi theo tuyết, vươn tay ra toan bắt lấy bông tuyết, tiếng cười của nãi nãi thì vang khắp tiểu viện, khiến cho người nghe cũng vui lây.
Mạnh lão gia tử, Mạnh lý chính và Trương trưởng thôn dừng lại, không nói chuyện nữa, ai nấy cũng vui vẻ nhìn về phía hai bánh bao nhỏ đang nô đùa, đuổi theo tuyết ngoài sân.
“Hai hài tử của A La đáng yêu thật đấy!” Ngay cả Trương trưởng thôn cũng kìm lòng không đặng khen ngợi.
“Đúng vậy, càng lớn càng xinh xắn. Lúc ra khỏi quê quán Tây Châu, chúng chỉ mới là hai cục bông nhỏ, bây giờ đã biết chạy biết đi, biết nói rồi, thời gian thấm thoát trôi nhanh quá!” Mạnh lý chính cũng tán đồng.
Mạnh lão gia tử không tiếp lời, nhưng gương mặt ông cụ lại chứa chan nét cười đắc chí. Hài tử đáng yêu, xinh xắn ấy là của nhà ông cụ, do Tiểu A La nhà ông cụ sinh, nếu là người khác thì không được như vậy đâu!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây