“Có hơn một trăm người mà không thiếu thốn gì cả, các đồng hương đã chịu thiệt rồi, ngày mai các ngươi lên trấn trên hỏi xem vì sao lại như vậy. Bọn ta đều được nhận bạc và lương thực ở trấn trên, đến ngày thứ ba đã nhận được, Yến Thế tử ở Quan Châu là một Thế tử tốt suy nghĩ cho bách tính, sẽ không có chuyện bọn ta có mà các ngươi không có.” Mạnh lý chính khuyên nhủ.
“Được, được, không cần đợi ngày mai, một lát nữa ta sẽ đi!” Trần lão đầu gật đầu, trong lòng lại nói thầm, đáng tiếc bọn họ không thể đến ở Phúc Lai thôn, nhìn xem, đoàn người của bọn họ đi đến Mãnh Ngưu thôn, chuyện gì cũng không thuận lợi cả.
“Trấn trên cũng không xa lắm, đợi đến chiều đi cũng được. Trưa hôm nay hai người ở lại nhà ta ăn trưa đi.” Mạnh lão gia tử cố gắng thuyết phục hai người ở lại.
“Cảm ơn Mạnh lão thúc, da mặt lão nhân nhà cháu dày, vốn cũng định ở lại chỗ thúc ăn một bữa trưa nhưng đột nhiên lại xảy ra chuyện này. Cha con cháu nóng lòng muốn đi hỏi một chút, có thể nhận được thì nhận, sau khi xây nhà xong, bạc và lương thực đều đang thiếu thốn.”
“Được rồi, vậy thì lần sau đến, hai thôn chúng ta gần nhau, chỉ đi một lát là đến.” Biết hai người nóng vội, Mạnh lão gia tử cũng không tiếp tục giữ bọn họ ở lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây