“Yên Thế tử, Yến tiểu điện hạ, hai người cứ tiếp tục ngắm cảnh, ngắm cảnh đi, phong cảnh ở đây rất đẹp, ta đưa cha ta về.” Dù Mạnh Thanh La mặt dày đến thế nào cũng cảm thấy xấu hổ, kéo tay cha mình quay về.
Yến Tu Trúc ở bên kia bờ sông nói: “Mạnh cô nương, đó là cha ngươi à?”
“Hả? À, đây là cha của ta!”
“Nếu ngươi đến chậm một bước thì ta cũng sẽ ra tay.” Sắc mặt Yến Tu Trúc trong trẻo mà lạnh lùng, nhưng lời nói của hắn lại khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Hả? Mạnh Thanh La dừng lại, chớp chớp đôi mắt hồ ly xinh đẹp của mình với người đối diện, thật sao?!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây