Ý nghĩ ban đầu của Mạnh Thanh La thực ra rất đơn giản, nàng thấy thân phận của Yến Tu Trúc không tầm thường nên mới muốn mặt dày ôm cái đùi lớn này. Khi đó nàng vừa mới xuyên qua, không biết gì về triều đại này, trong lòng cũng rất bối rối, nhưng nàng không ngờ lại tạo ra vòng tuần hoàn nhân quả như vậy. Chưa nói đến đã gián tiếp cứu được nhà đại cô và tiểu cô, còn giải quyết được khó khăn trên đường đi.
Nàng cứu một mình Yến Mân, Yến Tu Trúc cho bọn họ một ít thức ăn ngay lại chỗ, sau đó lại sắp xếp cho bọn họ ở lại đây, còn tặng nhiều tiền tài vật chất như vậy báo ân. Bây giờ, Yến Tu Trúc còn cứu được hai nhà cô cô nàng, là mấy chục mạng, khụ...
Nàng thật sự không thể tính nổi!
Chậc, nếu không phải nói đến chuyện lấy thân báo đáp ơn cứu mạng hơi thất lễ thì để nàng lấy thân báo đáp cũng được. Nhưng “thân” này, ừm, không phải là nàng mà là nhóc con hướng khuỷu tay ra ngoài kia, nàng quyết định sẽ đóng gói cả người lẫn gấu đưa luôn cho Yến Tu Trúc.
Tiểu tham ăn An An: … Sao ơn cứu mạng của nhà cô nãi nãi mà còn phải tính đến bé? Không làm, không làm, không làm, quyết không làm!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây