Dương thị vừa thu dọn sắp xếp đồ vào rương gỗ vừa lải nhải với Mạnh Thanh La, trong lòng lại càng có cảm tình tốt với quý công tử kia. Người ta có tiền có quyền thế, lúc trước đã tặng rất nhiều đồ cho bọn họ, bây giờ biết bọn họ đến Quan Châu, chưa kể việc ngày hôm sau đã đến tặng đồ này nọ mà những thứ tặng đến còn không phải chỉ là ngân lượng lạnh lẽo để báo đáp lại ơn của bọn họ.
Mạnh Thanh La thấy vậy cũng gật đầu đồng ý với lời nói của nương mình, quả thật là phần lễ vật này của đối phương đến thật đúng lúc, ngoại trừ số ngân lượng mà xem như theo lệ thì những thứ khác cũng tốn rất nhiều tâm tư.
Sau khi dọn dẹp xong mọi thứ trên giường, Dương thị đậy rương lại, còn khóa cẩn thận. Lúc quay người liếc thấy bên góc giường có có hai thứ ở đó vẫn chưa cất, nàng ta đưa tay cầm lại, hai mắt trừng lớn nhìn.
“???”
“À, nương, cái này cũng là quý công tử kia tặng, nó được đặt ở trên cùng rương, bình thường hiếm khi mà thấy được ngân lượng sáng bóng như vậy, nương giữ lại một thỏi chơi đi, còn thỏi bạc thì đưa cho gia gia và nãi nãi cất giữ, đợi sau này con có, con sẽ… cho nương một thỏi vàng nữa! “ Mạnh Thanh La liếc nhìn hai thỏi vàng bạc trong tay nương, vô cùng hào phóng nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây