“Chứ sao nữa, đợi chúng ta xây lại nhà xong, kiếm tiền mua đất với ruộng, chúng ta sẽ có một căn nhà mới thật sự.” Mạnh Thường Hiếu ngẩng đầu lên khỏi bát canh, nói.
Thường Hiếu tẩu tử ngồi ở bên cạnh tướng công nhà mình, nghe hắn ta nói như vậy thì cũng khẽ nở nụ cười, ánh mắt đảo qua đại nhi tử Trụ Tử đang gặm xương sói.
“Thật tốt!”
Người nhà của nàng ta vẫn còn sống, công công, tiểu thúc tử, hài tử, tướng công vẫn còn ở bên cạnh nàng ta, có bao nhiêu người chạy nạn thì hiện tại vẫn có chừng ấy người, không thiếu một ai hết.
Nhưng mà, có nhà lại đỏ hốc mắt, Hổ Tử trong đội tìm nước ngẩng đầu liếc mắt nhìn người trong nhà một cái, lúc chạy nạn nhà bọn họ có tám người, hiện tại chỉ còn lại sáu người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây