“Hơn hai tháng qua chúng ta cứ đi mãi, trong lòng các thôn dân đều mệt mỏi cả rồi, rất muốn định cư, nhưng lại lo không biết Quan Châu có thu nhận chúng ta hay không. Bây giờ nhìn tình hình này, chắc là có hy vọng!” Mạnh Thanh La nhìn các thôn dân và người nhà đang bắt mạch và ghi tên mà cười.
“Vẫn còn giữ thiết bài ta cho ngươi chứ?”
“Còn!”
“Đưa cho người mặc quan phục kia, hắn sẽ sắp xếp theo yêu cầu của các ngươi.”
Yến Tu Trúc nhìn ánh mắt trông mong của Tiểu Bảo đang nhìn mình, định hỏi thêm mấy câu, nhưng bên kia đã có người chú ý tới hắn rồi. Để tránh phiền toái không cần thiết, hắn dặn dò mạnh Thanh La rõ ràng rồi thì vội vàng lên xe ngựa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây