Tuổi Già Bị Lão Bà Chia Tay, Hệ Thống Rốt Cuộc Đã Đến! (Dịch)

Chương 5: Uy bức lợi dụ

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn thấy Bích Hoa Cẩn đã có dấu hiệu khuất phục, Điêu Trường Tụ bắt đầu lừa gạt.

Tay hắn vung lên, trên mặt bàn lại xuất hiện 10 bình đan dược.

- Nơi này hết thảy 1100 viên Tụ Khí Đan cực phẩm, chỉ cần ngươi đáp ứng thần phục ta, đây đều là của ngươi.

1100 viên!!!!

Hai mắt Bích Hoa Cẩn trợn lớn, nội tâm bắt đầu dao động.

Điêu Trường Tụ cười nói.

- Ta tin tưởng trước đó cũng có không ít người ra giá, nhưng nguyên nhân ngươi không đáp ứng đơn giản là bởi vì bọn hắn ra giá không đủ cao.

Điêu Trường Tụ lại vung tay lên, trên mặt bàn chất đầy bình đan dược.

- Những tài nguyên này, đủ ngươi tu luyện tới Kim Đan kỳ.

Bích Hoa Cẩn nhìn thấy nhiều đan dược như thế, chân mềm nhũn ngồi trên ghế.

Đôi tay trắng như phấn của nàng nắm chặt, không biết đang suy nghĩ gì.

- Hơn nữa ngươi đi theo ta cũng không mất mát gì, ta là đệ tử thân truyền của tông chủ tiền nhiệm Hoa Hương Tích, tông chủ Liễu Như Yên đương nhiệm là tiểu sư muội của ta, toàn bộ tông môn, hết thảy mọi người vô luận tu vi cao thấp, nhìn thấy ta đều phải cung kính gọi một tiếng Điêu trưởng lão.

Điêu Trường Tụ vừa nói vừa rót cho Bích Hoa Cẩn một chén trà xanh.

Bích Hoa Cẩn do dự cúi đầu, tay nhỏ cầm chén trà, nhưng không có ý nghĩ nâng lên uống.

Nàng còn đang suy nghĩ có nên uống chén trà này hay không.

Điêu Trường Tụ cũng không vội, từ tốn nói.

- Huống chi hiện tại ta đại nạn sắp tới, chỉ có không đến 10 năm tuổi thọ, 10 năm đổi lấy tài nguyên phong phú như vậy, những tài nguyên này đủ ngươi tiêu xài ngàn năm.

Điêu Trường Tụ không nói dối, hiện tại hắn chỉ có không đến 10 năm tuổi thọ, nếu không đột phá, vậy thì ợ rắm.

- 10 năm... 10 năm...

Bích Hoa Cẩn lẩm bẩm, nàng biết mình không có quyền cự tuyệt, hiện tại nơi này chỉ có nàng và Điêu Trường Tụ, Điêu Trường Tụ tu vi Kim Đan trung kỳ, mà nàng chỉ là Luyện Khí kỳ nho nhỏ.

Điêu Trường Tụ muốn cưỡng gian, nàng không có sức phản kháng.

Bích Hoa Cẩn uống cạn chén trà, sắc mặt lạnh như băng nói.

- Ta có thể thần phục ngươi, nhưng ngươi không thể bại lộ quan hệ giữa chúng ta.

Bích Hoa Cẩn nghĩ đến chỉ cần 10 năm sau, Điêu Trường Tụ vừa chết, nàng vẫn là một tiểu tiên nữ băng thanh ngọc khiết.

- Không thành vấn đề, nhưng khi ta còn sống, không cho phép ngươi câu dẫn lừa gạt nam nhân khác.

Điêu Trường Tụ cười nói.

Cuối cùng cũng hạ được nữ trà xanh này.

- Chuyện này ngươi yên tâm, nếu không phải thiếu tài nguyên tu luyện, ta cũng không muốn dây dưa với đám nam nhân buồn nôn kia.

Bích Hoa Cẩn hừ hừ nói.

Nàng ở ngoại môn phát huy trọn vẹn mỹ đức “ta thu lễ vật của ngươi, không có nghĩa là ta tiếp nhận ngươi” của trà xanh.

Bích Hoa Cẩn đã nói thần phục Điêu Trường Tụ, nhưng hệ thống lại chậm chạp không có phản ứng.

Điêu Trường Tụ nghi ngờ hỏi.

- Hệ Thống, Bích Hoa Cẩn không phải nói thần phục ta sao? Vì sao ngươi không có phản ứng.

[Bích Hoa Cẩn chỉ là ngoài miệng nói thần phục, nội tâm không muốn thần phục, cho nên không đạt tới điều kiện tự nguyện thần phục.]

- Như vậy sao!

Điêu Trường Tụ vuốt râu đánh giá Bích Hoa Cẩn, xem ra muốn thu phục Khí Vận Chi Nữ này vẫn phải cưỡng chế thần phục.

...

- Bây giờ ngươi liền muốn sao?

Bích Hoa Cẩn thấy Điêu Trường Tụ nhìn mình chằm chằm, mặt lộ vẻ trào phúng.

Điêu Trường Tụ cũng không để ý biểu lộ của Bích Hoa Cẩn, để nàng sớm thần phục mới an tâm.

- Không sai, hiện tại ta liền muốn.

- Bất quá ngươi xác định mình còn cứng được?

Bích Hoa Cẩn nhìn lão gia gia trước mặt tóc trắng phơ, mặt mũi nhăn nheo, không khỏi cười đến ngọc phong run rẩy.

Nàng nhớ kỹ trước đó Điêu Trường Tụ ngay cả đi đường cũng cần quải trượng.

- Được hay không ngươi thử qua sẽ biết.

Điêu Trường Tụ đen mặt đứng lên.

Nếu là hôm qua, hắn đúng là không cứng được, dù sao cũng mới cùng Liễu Như Yên ân ái, bình thường cần cả năm mới khôi phục.

Nhưng bây giờ hắn được Hệ Thống trợ giúp, đã khôi phục cơ năng lúc tuổi còn trẻ, chỉ là nhìn vẻ ngoài không được mà thôi.

- Điêu trưởng lão, cần người ta dìu ngươi vào phòng không?

Bích Hoa Cẩn đi tới, tựa ở trên người Điêu Trường Tụ, vũ mị nói.

Bích Hoa Cẩn đã nhận mệnh, cũng lười giả làm nữ tử ngoan ngoãn ở trước mặt Điêu Trường Tụ.

Điêu Trường Tụ không nói hai lời, trực tiếp bế thân thể Bích Hoa Cẩn lên, nhanh chân đi vào trong phòng.

La thường tung bay, thân thể ngọc ngà lộ rõ.

Bích Hoa Cẩn không một mảnh vải nằm trên giường, có chút lo lắng sợ hãi nhìn Điêu Trường Tụ, lòng không khỏi dâng lên cảm giác hối hận.

Cho dù nàng cố làm ra vẻ vũ mị như thế nào, thì cuối cùng vẫn chỉ là một thiếu nữ vừa tròn 18 tuổi.

Bản năng sợ hãi là khó tránh khỏi.

Nhưng tất cả đều muộn.

Dưới ánh sáng mờ nhạt rọi vào phòng, nàng run rẩy tựa như chim non sa vào lưới, ánh mắt đượm vẻ hoảng hốt và tuyệt vọng khi thân thể già nua kia nằm đè lên người mình.

- A…

Một tiếng rên rỉ kèm theo đau đớn vang lên, hồng mai đỏ thắm, nước mắt cũng theo đó tràn ra.

Trong khoảnh khắc ấy, thời gian như đóng băng, chỉ còn lại sự im lặng nghẹn ngào, cùng với một linh hồn không biết rồi sẽ trôi dạt về đâu.

...

Một canh giờ sau.

Bích Hoa Cẩn ghé vào trên lồng ngực Điêu Trường Tụ, sờ lấy làn da nhăn nheo của hắn, hai mắt hiện sương mù, vừa hờn dỗi vừa vũ mị nói.

- Điêu trưởng lão, nô gia thật đúng là xem thường ngươi, thế mà người cũng như tên.

Trải qua một trận mây mưa cuồng nhiệt, nàng cảm thấy lão sắc quỷ này cũng không tệ nha, đi theo hắn 10 năm, đổi lấy tài nguyên tu luyện ngàn năm, đáng giá.

- Cũng vậy, ngươi quả nhiên người cũng như tên.

Điêu Trường Tụ đắc ý vuốt vuốt gương mặt xinh đẹp của Bích Hoa Cẩn.

Hai người lại vuốt ve an ủi một lúc, Bích Hoa Cẩn giãy dụa khỏi vòng tay ôm ấp của Điêu Trường Tụ, đứng dậy mặc quần áo.

- Hôm nay ta đi ra thời gian rất lâu rồi, phải đi về, nhớ kỹ không được bại lộ quan hệ của chúng ta. Về sau cách mỗi một ngày ta sẽ tới một lần, những đan dược kia để chỗ ngươi, ta cần sẽ đến lấy, bởi vì mang ở trên người ta không an toàn.

Bích Hoa Cẩn vừa mặc quần áo vừa nói.

Nhìn vẻ mặt thống khổ của Bích Hoa Cẩn, Điêu Trường Tụ quan tâm hỏi.

- Ngươi có cần thoa chút thuốc lại trở về hay không?

- Không cần!

Bích Hoa Cẩn cau mày, chân thấp chân cao đi ra ngoài.

Ta như vậy còn không phải ngươi làm hại?

Một canh giờ không ngừng vùi dập, sao không thấy ngươi quan tâm một chút, bảo ngươi nhẹ ngươi dập càng hăng?

Hiện tại ngược lại giả mù sa mưa quan tâm?

Phi! Cặn bã nam!

Điêu Trường Tụ thấy Bích Hoa Cẩn rời đi, cũng bắt đầu nghiêm túc nhìn tin tức của hệ thống.

[Kí chủ thành công cưỡng chế thần phục Bích Hoa Cẩn.]

[Chúc mừng kí chủ lần đầu thu phục Khí Vận Chi Nữ, hiện tại cấp cho ban thưởng lần đầu.]

[Chúc mừng kí chủ tu vi tăng lên tới Kim Đan hậu kỳ.]

[Chúc mừng kí chủ thu hoạch được 1 tấm thẻ trải nghiệm 5 phút của Thiên Cơ kỳ đỉnh phong.]

[Chúc mừng kí chủ thu hoạch được kỹ năng ẩn giấu tu vi. Hiện tại kí chủ có thể tùy tiện thiết trí tu vi thực tế thấp hơn cảnh giới, ngoại nhân cảm giác được tu vi là cảnh giới mà kí chủ thiết trí.]

Điêu Trường Tụ chỉ cảm thấy toàn thân thư sướng, nếp nhăn trên người ít đi chút, nhưng không nhiều.

Dù sao chỉ đột phá đến Kim Đan hậu kỳ, tuổi thọ đại khái là tăng trưởng 50 năm.

Muốn sinh ra chất biến, phải đột phá đến Nguyên Anh kỳ, gia tăng 1000 năm thọ mệnh mới có thể trẻ lại.

- Một tấm thẻ trải nghiệm 5 phút của Thiên Cơ kỳ đỉnh phong?

Điêu Trường Tụ nhìn Hệ Thống tặng thẻ trải nghiệm, trong lòng có loại cảm giác không ổn.

Dựa theo sáo lộ mà nói, hệ thống sẽ không vô duyên vô cớ đột nhiên đưa thứ này, đằng sau nhất định sẽ phát sinh đại sự gì phải dùng mới sớm đưa thứ này.

Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Thánh Linh, Thánh Anh, Địa Huyền, Thiên Huyền, Địa Cơ, Thiên Cơ, Độ Kiếp, Hóa Thần…

Hệ thống sẽ tốt bụng đưa cho hắn một tấm thẻ trải nghiệm Thiên Cơ kỳ?

Sự tình ra khác thường tất có yêu dị, Điêu Trường Tụ ngược lại hi vọng cả đời không dùng đến thẻ trải nghiệm này.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)