Tuổi Già Bị Lão Bà Chia Tay, Hệ Thống Rốt Cuộc Đã Đến! (Dịch)

Chương 32: Đều là của ta!

Chương Trước Chương Tiếp

Sau khi Hoa Hương Tích xuất hiện, mắt của Diệp Bất Phàm cũng ngây dại.

Hệ thống của hắn nhắc nhở Hoa Hương Tích là mỹ nữ phẩm chất cấp SS.

Điều này khiến hắn mừng như điên.

Lăng Tiêu Tông quả nhiên đến đúng chỗ rồi.

- Bái kiến Tông chủ!

Tất cả mọi người của Lăng Tiêu Tông ở hiện trường đều cung kính hành lễ với Hoa Hương Tích.

- Nàng chính là Hoa Hương Tích, đệ nhất mỹ nhân của Long Huyền đại lục kia sao?

- Đúng, mọi người đều nói tông chủ Hợp Hoan Tông là đệ nhất mỹ nhân, nhưng ta thấy nàng mới xứng.

- Đệ nhất mỹ nhân của Long Huyền đại lục, quả nhiên danh bất hư truyền!

- Hoa Hương Tích bình thường rất ít khi lộ diện, không ngờ hôm nay chúng ta gặp may, lại được thấy chân dung của nàng!

- Nghe nói nàng độc thân đến nay đã 3000 năm, thật rất tò mò ai có thể lấy được đóa hoa tuyệt diễm này!

- Đừng mơ nữa, nam nhân của nàng tuyệt đối không phải ngươi.

...

Diệp Bất Phàm nhìn Hoa Hương Tích, vẻ mặt kích động.

Đến rồi! Đến rồi!

Vợ của hắn đến rồi!

Hoa Hương Tích chính là vợ của hắn!

Mỹ nữ phẩm chất Cấp SS này chỉ có thể là của hắn!

Người khác không xứng!

Hoa Hương Tích, mỹ nữ bình thường không lộ mặt, bây giờ lại cố tình xuất hiện ở nơi này, Diệp Bất Phàm đã đoán ra được nội dung tiếp theo.

Hoa Hương Tích nhất định là vì hắn mà đến.

Lát nữa nàng sẽ nảy sinh hảo cảm khó hiểu với hắn, người có tư chất bình thường, dung mạo lại tầm thường này, cuối cùng thu hắn làm đệ tử thân truyền, yêu hắn đến không thể cứu vãn!

Ánh mắt Diệp Bất Phàm nóng rực nhìn chằm chằm vào thân thể mềm mại uyển chuyển của Hoa Hương Tích.

Trong đầu đã bắt đầu liên tưởng đến giường.

...

Đối với việc mọi người hành lễ, Hoa Hương Tích gật đầu coi như đáp lại, sau đó nói với Điêu Trường Tụ.

- Trường Tụ, nha đầu này ngươi cũng thu làm đệ tử thân truyền đi.

Hoa Hương Tích bày ra dáng vẻ uy nghiêm, thản nhiên nói.

Vốn dĩ nàng không định đến đây.

Nhưng biết Điêu Trường Tụ vừa xuất quan đã chạy ngay đến hội trường chiêu mộ đệ tử mới của tông môn.

Còn muốn thu một nữ đệ tử dung mạo xinh đẹp nhưng tư chất bình thường làm thân truyền.

Biết được tin tức này, Hoa Hương Tích không giữ được bình tĩnh.

Vừa mới đi một Bích Hoa Cẩn, lại đến một Tiết Ánh Lung?

Hoa Hương Tích lập tức mặc quần áo chỉnh tề chạy đến.

Đáng tiếc vẫn chậm một bước.

Đã gần một năm không gặp rồi.

Điêu Trường Tụ phát hiện Hoa Hương Tích giống như đả thông kinh mạch Nhâm Đốc, tản ra khí tức mê người hơn trước kia.

Đây chính là sự khác biệt giữa thiếu nữ và nữ nhân.

- Vâng sư tôn.

Điêu Trường Tụ gật đầu.

Hoa Hương Tích đã nói như vậy, hắn muốn từ chối cũng không được.

Hoa Hương Tích hài lòng gật đầu.

Điêu Trường Tụ chỉ thu nhận một mình Tiết Ánh Lung làm đệ tử thân truyền, nàng không yên tâm.

Nếu thu thêm một tiểu loli nữa, nàng sẽ yên tâm hơn.

Có tiểu loli cao một mét ba này ở đây, dù Điêu Trường Tụ có to gan đến đâu cũng không dám giở trò mờ ám với Tiết Ánh Lung trước mặt một đối phương.

Hơn nữa Hoa Hương Tích còn có thể mượn danh nghĩa dạy dỗ Tề Thiên Kỳ Kỳ, ngày ngày chạy đến chỗ Điêu Trường Tụ giám sát hắn.

Hoa Hương Tích cười cười, đưa tay muốn xoa đầu nhỏ của Tề Thiên Kỳ Kỳ, nha đầu này thật sự là phúc tinh của nàng.

Ai ngờ Tề Thiên Kỳ Kỳ nghiêng đầu nhỏ, tránh khỏi tay ngọc của Hoa Hương Tích, hai tay ôm chặt lấy đùi Điêu Trường Tụ, trốn sau đùi, vẻ mặt bất mãn, phồng má nói.

- Không được sờ đầu ta!

Lần trước sờ đuôi còn chưa đủ, bây giờ còn muốn sờ đầu?

Vẻ mặt Hoa Hương Tích lúng túng, tiểu loli này không nể mặt nàng chút nào.

Nhưng Hoa Hương Tích không tức giận, ngược lại cảm thấy Tề Thiên Kỳ Kỳ càng thêm đáng yêu.

...

Hoa Hương Tích vừa đến, các trưởng lão nội môn khác đều không dám ngồi nữa, toàn bộ đứng dậy.

Quy trình cũng tiếp tục, không có Tề Thiên Kỳ Kỳ, các trưởng lão nội môn khác không còn hứng thú thu nhận đệ tử.

Thấy sắp kết thúc giải tán, trong lòng Diệp Bất Phàm cũng sốt ruột.

Sao Hoa Hương Tích còn chưa thu nhận hắn làm đệ tử thân truyền?

Chẳng lẽ nàng ngại ngùng không tiện mở lời?

Diệp Bất Phàm càng nghĩ càng thấy có lý.

Vợ tương lai của mình đã ngại ngùng không tiện mở lời, vậy thì thân là nam nhân, hắn phải chủ động một chút.

- Chờ đã!

Diệp Bất Phàm tự tin đứng ra.

- ???

Mọi người đều nhíu mày nhìn về phía thanh niên dung mạo tầm thường còn có chút dâm dê kia.

Trong lòng đều nghĩ: tên đệ tử tạp dịch này lại muốn giở trò gì nữa?

- Tông chủ không định chiêu mộ thêm một đệ tử thân truyền rồi về sao?

Diệp Bất Phàm nhếch mép, nhìn Hoa Hương Tích nói.

Trong mắt Hoa Hương Tích lóe lên vẻ chán ghét.

Việc Diệp Bất Phàm cứ nhìn chằm chằm vào những nơi nhạy cảm của nàng, nàng đều biết.

Chỉ là lười để ý đến, không muốn chấp nhặt với một đệ tử tạp dịch vô danh.

Không ngờ mình không gây phiền phức cho hắn, hắn lại chủ động nhảy ra gây phiền phức cho mình?

Ngươi chỉ là một đệ tử tạp dịch mới nhập môn, cũng dám chất vấn ta?

- Đệ tử thân truyền của bản tọa chỉ có hai người, dù là bây giờ hay sau này cũng vậy.

Vẻ mặt Hoa Hương Tích lạnh lùng, giọng điệu băng giá nói.

Nếu không phải bây giờ có đông người ở hiện trường xem lễ, Hoa Hương Tích đã sớm một chưởng vỗ chết tên đệ tử tạp dịch dâm dê này rồi.

Bây giờ nàng vẫn phải thể hiện phong độ của Tông chủ Lăng Tiêu Tông.

Điêu Trường Tụ ở bên cạnh đã cười đến đau bụng.

Hắn đoán ra được suy nghĩ của Diệp Bất Phàm.

Diệp Bất Phàm này thật coi mình là nhân vật chính sao?

Gái đẹp nào cũng phải dây dưa với ngươi?

Cũng không nhìn lại xem mình trông như thế nào.

Không phải siêu cấp soái ca, dựa vào cái gì muốn người ta vừa gặp đã yêu?

Còn dám mơ tưởng đến sư tôn của ta?

Thật buồn cười.

Hoa Hương Tích vừa nói chuyện, người xung quanh đều đã nhìn ra sự thay đổi trong cảm xúc của nàng, ánh mắt nhìn Diệp Bất Phàm tràn ngập chế giễu.

Thật là một tên ngốc không biết sống chết.

Diệp Bất Phàm lại không nghĩ như vậy.

Hắn cảm thấy ý của Hoa Hương Tích khi nói những lời này với hắn là: Nàng sẽ vì hắn mà phá lệ.

Vẻ mặt Diệp Bất Phàm kích động nói.

- Vậy thì tốt quá, sau này đệ tử thân truyền của nàng sẽ là ba người!

- Ngươi có ý gì?

Vẻ mặt của Hoa Hương Tích càng lúc càng lạnh.

- Thu nhận ta làm đệ tử thân truyền, đệ tử thân truyền của nàng sẽ là ba người!

Diệp Bất Phàm đắc ý nói.

Diệp Bất Phàm vừa dứt lời, hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Hoa Hương Tích đánh bay ra xa mười mấy mét.

- Phế vật như ngươi cũng xứng?

Hoa Hương Tích không thể nhịn được nữa, tức giận quát.

Hoa Hương Tích cũng không ra tay quá nặng, Diệp Bất Phàm bị một chưởng của nàng đánh cho rụng mấy cái răng, hộc ra một ngụm máu tươi.

Vẻ mặt Diệp Bất Phàm kinh hoàng nhìn Hoa Hương Tích, hắn không ngờ Hoa Hương Tích lại ra tay đánh hắn.

- Sư tôn bớt giận! Không cần chấp nhặt với một đệ tử tạp dịch mới nhập môn.

Điêu Trường Tụ đóng vai người tốt an ủi Hoa Hương Tích.

Lúc này hiện trường yên tĩnh đến đáng sợ, không ai dám lên tiếng.

Nhưng trong lòng mọi người đều vui mừng vỗ tay.

Đánh hay lắm!!

Tiết Ánh Lung và Tề Thiên Kỳ Kỳ đều mắt đầy ý cười.

Hai người bọn họ sớm đã không nhịn được muốn đánh Diệp Bất Phàm này một trận rồi.

Hoa Hương Tích đã giúp bọn họ trút giận.

Bây giờ tâm trạng của Hoa Hương Tích tệ đến cực điểm.

Đầu tiên là Điêu Trường Tụ vừa xuất quan đã đi tìm nha hoàn ấm giường, bây giờ lại bị một đệ tử tạp dịch làm cho buốn nôn.

- Trường Tụ, con thu xếp ổn thỏa cho hai vị đệ tử thân truyền xong thì đến chủ phong của ta một chuyến.

Hoa Hương Tích nói xong liền biến mất.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (3)