Điêu Trường Tụ vừa thốt ra lời kia thì có chút hối hận.
Hắn quên mất bây giờ mình không còn là bộ dạng ông lão tóc bạc, đi đứng cũng khó khăn.
Mà là một đại thúc trung niên, cường tráng lực lưỡng.
Hiện tại hành vi này của hắn, trong mắt người khác, không nghi ngờ gì là có ý đồ khác.
Hắn nên tìm riêng Tiết Ánh Lung để tâm sự mới phải.
Nhưng lời đã nói ra miệng, hắn cũng không định rút lại.
Huống chi Tiết Ánh Lung sớm muộn gì cũng phải thần phục hắn.
Bây giờ cũng coi như cho nàng chuẩn bị tâm lý.
Diệp Bất Phàm ở một bên nhìn Điêu Trường Tụ, tức giận đến nghiến răng ken két.
Trong lòng hắn, Tiết Ánh Lung đã là nữ nhân của hắn.
Mà Điêu Trường Tụ lại công khai muốn “quy tắc ngầm” Tiết Ánh Lung, điều này khiến hắn vừa phẫn nộ vừa cảm thấy bất lực.
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn nam nhân khác “quy tắc ngầm” nữ nhân của mình, mà chẳng thể làm gì.
- Không sao! Mình là thanh niên thế kỷ 21 tân tiến, không để ý mấy chuyện này.
Ai mà chẳng có quá khứ?
Vị trưởng lão nội môn này chỉ là đang giúp mình nuôi vợ, dạy dỗ tri thức mà thôi.
Người trồng cây, người hưởng bóng mát, cuối cùng tất cả tri thức của nàng đều dùng lên người mình, mình còn bớt công dạy dỗ, chỉ việc hưởng thụ là xong.
Diệp Bất Phàm tự an ủi mình.
Như vậy xem ra, mình vẫn lời chán, trực tiếp có được thành phẩm cuối cùng.
Bỏ qua công đoạn chế tạo.
Về phần tấm màn kia, thanh niên thế kỷ 21, ai quan tâm chứ, huống hồ nàng còn bị ép buộc, không phải loại người lẳng lơ.
...
- Ý ngươi thế nào?
Điêu Trường Tụ thấy Tiết Ánh Lung cúi đầu thật lâu không nói, không khỏi gia tăng áp lực hỏi.
Tiết Ánh Lung đột ngột ngẩng đầu nói.
- Ta không muốn!
Nếu nói chỉ có lựa chọn phương pháp nhục nhã mới có thể sống sót, nàng thà rằng bây giờ quay về Thiên Huyền đại lục, liều mạng một phen.
Mọi người nghe được lời của Tiết Ánh Lung thì ngoài ý muốn, bọn họ đều không ngờ Tiết Ánh Lung trông thì nhu nhược, tính tình lại cương liệt như vậy.
Nàng, một đệ tử tạp dịch, có thể được trưởng lão nội môn thu làm đệ tử thân truyền là chuyện mà bao nhiêu người vắt óc cũng muốn thay thế.
Đổi lại người khác, dù có dốc sức đến “dâng hiến” các trưởng lão nội môn kia, thì các trưởng lão nội môn kia cũng chỉ cho chút tài nguyên, tuyệt đối sẽ không dễ dàng thu làm đệ tử thân truyền.
Đệ tử thân truyền đại diện cho mặt mũi của sư tôn, những trưởng lão nội môn kia quý trọng thanh danh của mình, sẽ không dễ dàng thu nhận “nha hoàn ấm giường” làm đệ tử thân truyền.
- Nha đầu này cũng quá không biết điều, lại từ chối!
- Vẫn còn quá trẻ người non dạ. Chỉ cần nàng trở thành đệ tử thân truyền của trưởng lão nội môn, tài nguyên tu luyện một tháng đã bằng mười năm của đệ tử tạp dịch rồi.
- Bây giờ nàng còn trẻ, đợi thêm vài năm nữa chẳng phải sẽ ngoan ngoãn tự mình đến cửa cầu xin thu nhận sao?
- Đúng là đạo lý ấy, trong trắng đáng giá mấy đồng? Tài nguyên tu luyện mới là vương đạo.
...
Nghe được lời chế giễu của đám đông, Tiết Ánh Lung mặt không chút gợn sóng.
Nàng có nguyên tắc của riêng mình.
Nếu hôm nay khuất phục, vậy thì nàng không phải là Tiết Ánh Lung nữa.
Trong lòng Diệp Bất Phàm cảm động đến rối tinh rối mù.
Tiết Ánh Lung lại vì giữ gìn trong trắng cho hắn mà từ chối trưởng lão nội môn.
Diệp Bất Phàm thầm thề, nhất định phải đối xử tốt với Tiết Ánh Lung cả đời.
...
Đối với câu trả lời này của Tiết Ánh Lung, Điêu Trường Tụ không hề bất ngờ.
Tiết Ánh Lung không giống Bích Hoa Cẩn, có nhiều nhược điểm để mình nắm trong tay.
Là Khí Vận Chi Nữ, sao có thể dễ dàng thần phục?
- Có phải ngươi cho rằng ta để ý đến vẻ đẹp của ngươi nên mới mở miệng thu ngươi làm đệ tử thân truyền không?
Sắc mặt Điêu Trường Tụ như thường, không buồn không vui, thản nhiên hỏi.
Ra dáng một thế ngoại cao nhân.
??????
??????
Điêu Trường Tụ vừa nói ra lời này, tất cả mọi người ở hiện trường đều mặt đầy dấu chấm hỏi.
Vẻ mặt như muốn nói.
Ngươi không phải vì người ta xinh đẹp nên muốn thu làm đệ tử thân truyền để rửa chân giữ ấm giường sao?
- Ha ha, không thì sao? Ta thực sự không nghĩ ra ngoài nguyên nhân này, ngươi có thể để ý đến điểm nào ở ta? Chẳng lẽ để ý ưu điểm tư chất bình thường, 18 tuổi tu vi vẫn chỉ là Luyện Khí tầng một sao?
Tiết Ánh Lung cười lạnh nói.
Đã định xé rách da mặt với Điêu Trường Tụ, nàng cũng lười tiếp tục ngụy trang.
Điêu Trường Tụ thản nhiên cười nói.
- Cho dù như vậy, thì ta cũng không cần thiết phải nói muốn thu ngươi làm đệ tử thân truyền ở trước mặt nhiều người như vậy chứ?
Bây giờ Điêu Trường Tụ chỉ có thể vớt vát, may mà nội tâm hắn cường đại, miễn cưỡng lấp liếm cho qua.
-...
-...
Mọi người đều im lặng.
Đúng vậy!
Cho dù Điêu Trường Tụ muốn Tiết Ánh Lung làm nha hoàn ấm giường cho hắn, thì cũng không cần thiết phải làm chuyện tổn hại thanh danh như thế?
Chẳng lẽ bọn họ thật sự hiểu lầm Điêu Trường Tụ?
Ngay cả Tiết Ánh Lung cũng hoài nghi, chẳng lẽ mình đã hiểu lầm rồi?
Nhưng đệ tử có tư chất tốt hơn nàng ở đây nhiều như vậy, vì sao Điêu Trường Tụ lại chọn nàng?
- Ngươi có muốn biết vì sao ta thu ngươi làm đệ tử thân truyền không?
Điêu Trường Tụ thấy không khí đã đến, thản nhiên nói.
- Muốn.
Sắc mặt Tiết Ánh Lung dịu đi nhiều, địch ý với Điêu Trường Tụ cũng tiêu tan không ít.
Không chỉ Tiết Ánh Lung muốn biết, tất cả mọi người ở đây cũng muốn biết.
Chẳng lẽ tiểu nha đầu này có gì đặc biệt sao?
Nhưng bọn họ đều không nhìn ra!
- Ta nhìn ra ngươi mang một loại thể chất đặc thù, nhưng vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh. Trước khi hoàn toàn thức tỉnh, nó sẽ không ngừng hấp thu tu vi của ngươi, mà ta có thể giúp ngươi nhanh chóng thức tỉnh thể chất, đợi khi thể chất của ngươi hoàn toàn thức tỉnh, tốc độ tu luyện sẽ vượt xa những thiên tài bình thường.
Điêu Trường Tụ nói rất nghiêm túc.
-...
-...
Mọi người nghe xong đều muốn cười.
Lý do gì mà tào lao vậy, trò lừa bịp này, trẻ con mới tin?
Tiết Ánh Lung thật sự có thể chất gì đó, mấy trưởng lão nội môn Địa Huyền kỳ kia lại không nhìn ra?
Đến lượt ngươi, một Thánh Linh kỳ nho nhỏ ăn nói lung tung.
Lời này của Điêu Trường Tụ, ở trong mắt mọi người, rõ ràng là thủ đoạn lừa gạt Tiết Ánh Lung, cái gì mà thể chất đặc thù chưa thức tỉnh?
Chỉ cần Tiết Ánh Lung đồng ý trở thành đệ tử thân truyền của Điêu Trường Tụ, buổi tối mang về phòng, cửa đóng lại.
Ngày hôm sau nói nhìn lầm rồi, thật ra Tiết Ánh Lung chẳng có thể chất đặc thù gì.
Vậy thì Tiết Ánh Lung còn có thể làm gì? Chỉ có thể ngoan ngoãn làm nha hoàn phục thị trên giường cho hắn.
Người ở đây tin lời của Điêu Trường Tụ chỉ có Hoàng Hiên Vũ và Tiết Ánh Lung.
Hoàng Hiên Vũ biết rõ năng lực của Điêu Trường Tụ.
Hắn đã nói Tiết Ánh Lung có thể chất đặc thù, vậy thì nhất định có.
Hoàng Hiên Vũ là fanboy của Điêu Trường Tụ, vô điều kiện tin tưởng sư huynh nhà mình.
Mà Tiết Ánh Lung ngoài mặt thì không chút gợn sóng, nhưng trong lòng lại sóng to gió lớn.
Cửu U Ma Thể này của nàng, trước khi kích hoạt thức tỉnh, thì ngay cả cường giả Hóa Thần kỳ cũng không nhìn ra.
Không ngờ lại bị soái thúc thúc Thánh Linh kỳ trước mặt này nhìn ra.
Thảo nào hắn có thể khiến một đám cường giả Địa Huyền kỳ ngoan ngoãn đứng, còn hắn thì ngồi.
Quả thật có chút bản lĩnh.
Hình tượng của Điêu Trường Tụ ở trong lòng Tiết Ánh Lung lập tức trở nên cao lớn.
Đồng thời cũng hung hăng cho mình một cái tát.
Mình lại lấy bụng ta suy bụng người.
Thử hỏi trên đời có cao nhân tuyệt thế nào lại thèm muốn cái túi da của nàng?
Thậm chí nàng còn hoài nghi chư thiên đại kiếp, Lăng Tiêu Tông có thể trở thành tông môn an toàn nhất, chính là vì sự tồn tại của Điêu Trường Tụ.
Lăng Tiêu Tông đến đúng rồi, cái đùi Điêu Trường Tụ này, Tiết Ánh Lung nàng dù nói gì cũng phải ôm chặt không buông.
- Thật sao?
Tiết Ánh Lung giả vờ như không biết chuyện thể chất của mình, kinh hỉ hỏi.
- Ta còn có thể gạt ngươi sao?
Điêu Trường Tụ vươn tay, thăm dò sờ đầu của Tiết Ánh Lung, vẻ mặt từ ái.
Tiết Ánh Lung nhìn bàn tay đang từ từ tiến đến, thân thể mềm mại theo bản năng muốn lùi lại.
Nhưng nghĩ đến Điêu Trường Tụ là thế ngoại cao nhân, đây có lẽ chỉ là động tác đơn thuần bày tỏ yêu thích với hậu bối, nàng liền không né tránh nữa.
Mặc cho bàn tay của Điêu Trường Tụ đặt lên đầu nhẹ nhàng vuốt ve.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiết Ánh Lung hơi ửng hồng, đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc thân mật với người khác giới.
Trước kia nàng ở Thiên Huyền đại lục, gia nhập vào một tông môn toàn nữ tên Bách Hoa Tông.
Tông chỉ của Bách Hoa Tông là xa lánh nam nhân, thấy nam nhân giở trò lưu manh là trực tiếp giết.
Bách Hoa Tông ở Thiên Huyền đại lục cũng được mệnh danh là sát thủ nam nhân.
Vì vậy Tiết Ánh Lung tu đạo ngàn năm, tiếp xúc toàn là nữ.