Tuổi Già Bị Lão Bà Chia Tay, Hệ Thống Rốt Cuộc Đã Đến! (Dịch)

Chương 3: Khí vận chi nữ bích hoa cẩn

Chương Trước Chương Tiếp

[Căn cứ tình huống của kí chủ, tiến hành cải biến ban thưởng gói quà tân thủ.]

[Chúc mừng kí chủ thu hoạch được ban thưởng.]

[Ban thưởng thứ nhất, thể năng thân thể khôi phục lại trình độ tuổi trẻ.]

[Ban thưởng thứ hai, chữa trị Hỗn Độn Thần Thể không trọn vẹn đến một phần mười.]

Điêu Trường Tụ nhìn thấy ban thưởng thứ nhất còn có thể lý giải, nhưng ban thưởng thứ hai thì xem không hiểu.

- Hệ Thống, cái gì là chữa trị Hỗn Độn Thần Thể không trọn vẹn đến một phần mười?

[Chẳng lẽ kí chủ không biết ngươi mang thể chất Hỗn Độn Thần Thể sao? Chỉ bất quá Hỗn Độn Thần Thể của ngươi không trọn vẹn, trước mắt bản hệ thống chỉ tu sửa một phần mười, kí chủ phải thông qua hoàn thành nhiệm vụ, mới có thể tiếp tục chữa trị.]

- Hỗn Độn Thần Thể?

Điêu Trường Tụ sống 990 năm, vẫn là lần đầu tiên nghe được thể chất này.

- Hỗn Độn Thần Thể là thể chất gì?

Điêu Trường Tụ hỏi.

[Đây là thể chất của ngươi, ngươi hỏi ta? Ta làm sao biết!]

- ...

Vậy ta muốn cái hệ thống này để làm gì?

- Khụ khụ, Hệ Thống, ngươi giới thiệu mình một chút đi.

[Bản hệ thống tên là: Hệ Thống Thần Phục.]

[Kí chủ có thể thông qua thu phục Khí Vận Chi Nữ, để các nàng thần phục ngươi, tiến tới lấy được ban thưởng, giá trị thần phục càng cao, ban thưởng càng phong phú.]

[Thu phục Khí Vận Chi Nữ chia làm cưỡng chế thần phục và tự nguyện thần phục.]

[Mời kí chủ căn cứ tình huống thực tế với Khí Vận Chi Nữ mà tiến hành cưỡng chế thần phục hay tự nguyện thần phục]

[Kí chủ có thể sử dụng khí vận của Khí Vận Chi Nữ, vào Thương Thành mua sắm các loại đạo cụ thần kỳ.]

- Những đạo cụ này có bao nhiêu thần kỳ?

[Ngươi muốn đều có.]

- Vớ đen cũng có?

[Có.]

- Khụ khụ! Hệ Thống hiểu ta.

Điêu Trường Tụ thật muốn nhìn Liễu Như Yên mặc vớ đen là bộ dáng gì.

- Vậy những Khí Vận Chi Nữ này đi nơi nào tìm?

[Hệ thống kiểm trắc được sẽ thông tri kí chủ.]

...

Một bên khác, Liễu Như Yên về tới gian phòng của mình, nhìn về phía Hoa Hương Tích.

Hoa Hương Tích cười nói.

- Cáo biệt chưa?

Liễu Như Yên tu luyện hơn 900 năm, đã siêu việt tông chủ tiền nhiệm như nàng rồi.

- Đã cáo biệt phu quân.

Liễu Như Yên nhẹ gật đầu.

- Lần này ngươi tiến vào bí cảnh Lăng Tiêu Tông tu luyện, lần nữa đi ra là 20 năm sau, tiểu nam nhân của ngươi nhiều nhất chỉ có thể sống thêm 10 năm, không thể đợi ngươi đi ra được, ngươi xác định tiến vào bí cảnh Lăng Tiêu Tông tu luyện?

Hoa Hương Tích liên tục xác nhận hỏi.

Năm đó Hoa Hương Tích thu Liễu Như Yên và Điêu Trường Tụ làm đồ đệ.

Tình cảm của Liễu Như Yên và Điêu Trường Tụ, nàng nhìn ở trong mắt.

Mỗi lần mình cho hai người số lượng đan dược cực phẩm giống nhau, Liễu Như Yên luôn không nỡ dùng toàn bộ, kín đáo đưa cho Điêu Trường Tụ.

Tình yêu thuần túy giữa bọn họ để gái ế độc thân 3000 năm như nàng nhìn thấy cũng hâm mộ.

- Xác định.

Liễu Như Yên không chút do dự nhẹ gật đầu.

Bí cảnh Lăng Tiêu Tông, nàng có lý do nhất định phải đi vào.

Bí cảnh Lăng Tiêu Tông, 2000 năm mới mở một lần.

Ở trong bí cảnh Lăng Tiêu Tông có thể tiếp nhận Lăng Tiêu Tông truyền thừa, tu vi tăng nhiều.

Bí cảnh Lăng Tiêu Tông cũng chỉ có Tông chủ Lăng Tiêu Tông mới có tư cách đi vào tu luyện.

Liễu Như Yên chỉ có trở nên càng thêm cường đại, mới có thể báo thù cho sơn thôn.

Hoa Hương Tích cũng biết ý nghĩ của Liễu Như Yên, nàng mở miệng khuyên nhủ.

- Như Yên, những người ở cấp độ kia, không phải chúng ta có khả năng chọc nổi, huống chi ngươi ngay cả hung thủ là ai cũng không biết, cần gì phải cố chấp như thế? Còn không bằng cùng phu quân đi hết đoạn đường cuối cùng của hắn.

Liễu Như Yên vừa nghĩ tới chuyện phát sinh ở 970 năm trước, biểu lộ liền băng lãnh đến đáng sợ.

Năm đó Hoa Hương Tích mang theo nàng và Điêu Trường Tụ về sơn thôn thăm phụ mẫu.

Lại phát hiện vị trí của sơn thôn đã hóa thành hắc động sâu không thấy đáy phương viên 5000 mét.

Hết thảy mọi người của sơn thôn đều hài cốt không còn.

Xung quanh lỗ đen còn lóng lánh lực lượng pháp tắc, để các nàng không đến gần được.

Hoa Hương Tích cũng bị cảnh tượng trước mắt dọa cho khiếp sợ.

Nàng biết tạo thành loại phá hư này, không phải người của Long Huyền đại lục có thể làm được.

Bởi vì khí tức pháp tắc kinh khủng lưu lại kia đã nói rõ, rất không đơn giản.

Hoa Hương Tích không cho rằng có người cố ý nhằm vào sơn thôn, khả năng lớn nhất là có hai cường giả phát sinh chiến đấu ở chỗ này, sơn thôn vô tội bị cuốn vào, cuối cùng hủy diệt.

Sơn thôn bị hủy, Liễu Như Yên khóc ngất ở trong ngực Điêu Trường Tụ.

Nội tâm của Điêu Trường Tụ cũng rất khó chịu, nhưng thân là nam nhân, giờ phút này hắn không thể giống Liễu Như Yên, lộ ra dáng vẻ hèn yếu được.

Hắn chỉ có thể cố nén nước mắt, ở cách đó không xa dựng lên một tấm bia.

...

Hoa Hương Tích vì giải khúc mắc cho Liễu Như Yên và Điêu Trường Tụ, tìm một môn phái tà tu làm kẻ chết thay.

Về sau theo tu vi của Liễu Như Yên tăng trưởng, lần nữa trở lại, cảm nhận được lực lượng pháp tắc chưa tiêu tán, nàng mới hiểu được chân tướng sự tình.

Chuyện này nàng chưa nói với Điêu Trường Tụ.

Bỏ qua bí cảnh Lăng Tiêu Tông lần này, lần tiếp theo phải chờ 2000 năm.

Nếu không có Điêu Trường Tụ, như vậy báo thù chính là động lực duy nhất để nàng sống tiếp.

Đợi nàng báo thù cho mọi người xong, nàng sẽ lập tức đi theo Điêu Trường Tụ.

Thế giới không có phu quân, sống lâu một giây cũng là dày vò.

- Sư tôn, xin người đừng nói cho phu quân biết những việc này, những ngày tiếp theo, phu quân ta nhờ ngài chiếu cố.

Liễu Như Yên nói.

Nàng chia tay Điêu Trường Tụ cũng là vì để mình nghiêm túc tu luyện ở trong bí cảnh Lăng Tiêu Tông.

Có lẽ ở cùng Điêu Trường Tụ thêm 10 năm sẽ rất vui vẻ, nhưng sau 10 năm vui vẻ, chờ nàng là nhiều thêm mấy ngàn năm cô độc, thống khổ, dày vò.

Không bằng dùng 10 năm này, giảm bớt thời gian cô độc thống khổ về sau.

- Trường Tụ là đồ đệ của ta, ta đương nhiên sẽ chiếu cố hắn.

Hoa Hương Tích cười nói.

...

Ngày thứ hai.

Điêu Trường Tụ thoải mái rời giường.

- Ha ha ha ha! Loại cảm giác nhẹ nhõm này, thật sướng!

Bất quá Điêu Trường Tụ soi gương, sờ lên khuôn mặt già nua của mình.

- Hệ Thống cho ta khôi phục chỉ là cơ năng thân thể mà thôi, bề ngoài thân thể, đại nạn tuổi thọ vẫn không có bất kỳ thay đổi nào. Trong 10 năm, nếu tu vi lại không đột phá, vẫn sẽ chết.

Điêu Trường Tụ trầm tư nói.

Hiện tại vấn đề lớn nhất là không biết Khí Vận Chi Tử đi nơi nào tìm.

Còn phải là nữ, thần phục hắn.

Hắn chỉ là lão đầu Kim Đan kỳ, dựa vào cái gì để Khí Vận Chi Tử nội tâm cao ngạo thần phục hắn?

Đúng lúc này, ngoài viện truyền đến âm thanh duyên dáng.

- Điêu trưởng lão, ta tới giúp ngươi quét dọn vệ sinh!

Điêu Trường Tụ đẩy cửa phòng ra.

Một đệ tử ngoại môn tầm 18 tuổi xinh đẹp, vẻ mặt tươi cười đứng ở cửa viện.

Mặc dù Điêu Trường Tụ chỉ là Kim Đan trung kỳ, nhưng bởi vì là đồ đệ của Hoa Hương Tích, nên địa vị rất cao.

Hắn ở Lăng Tiêu Tông là một trưởng lão nội môn không thực quyền, nhưng có một ngọn núi độc lập thuộc về hắn.

Đệ tử ngoại môn xinh đẹp này tên Bích Hoa Cẩn.

Một năm trước nàng mới vào Lăng Tiêu Tông lạc đường, đánh bậy đánh bạ xông vào chỗ hắn.

Hai người cứ như vậy quen biết.

Sau khi biết Bích Hoa Cẩn cũng xuất thân từ sơn thôn nhỏ, tư chất tu luyện bình thường.

Điêu Trường Tụ nổi lên lòng thương hại, thường xuyên cho nàng chút đan dược tu luyện.

Mà Bích Hoa Cẩn để báo đáp lại, cứ cách một tuần liền tới giúp hắn quét dọn vệ sinh, giặt quần áo...

Mới đầu Điêu Trường Tụ nghĩ Bích Hoa Cẩn đơn thuần giống như mặt ngoài, định đi tìm trưởng lão ngoại môn, để bọn hắn chiếu cố Bích Hoa Cẩn một chút.

Nhưng không ngờ trưởng lão ngoại môn trả lời để hắn kinh ngạc đến rớt cằm.

Bọn hắn đều nói thanh danh của Bích Hoa Cẩn không tốt, vào Lăng Tiêu Tông ngắn ngủi một năm, nàng đã lừa sạch tài nguyên tu luyện của 10 nam đệ tử ngoại môn, mà những nam đệ tử kia, ngay cả tay của nàng cũng chưa nắm được.

Bích Hoa Cẩn là một nữ trà xanh chính hiệu.

Hơn nữa nam đệ tử bị nàng lừa đều nói mình tự nguyện, nguyện ý vì Bích Hoa Cẩn mà chết.

Khiến cho đám trưởng lão ngoại môn muốn ra mặt trừng phạt Bích Hoa Cẩn cũng không tìm được lý do.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)