Tuổi Già Bị Lão Bà Chia Tay, Hệ Thống Rốt Cuộc Đã Đến! (Dịch)

Chương 21: Ta không hiểu

Chương Trước Chương Tiếp

Khê Mạn Mạn giật mình, suýt chút nữa lộ tẩy, nàng cười ha ha.

- Vì Hợp Hoan Tông chúng ta có tiền bối đi vào Chư Thần Bí Cảnh, vẽ lại bản đồ bên trong, nên ta mới biết được vị trí đại khái.

- Ra là vậy.

Hoa Hương Tích gật đầu.

Biết được vị trí Tẩy Tủy Thánh Trì, cũng tiết kiệm được không ít thời gian.

- Chúng ta đi thôi.

Khê Mạn Mạn dẫn đường đi trước.

Hoa Hương Tích cảnh giác quan sát bốn phía, đi chậm rãi.

Nàng phát hiện ở đây, thần thức của nàng không có tác dụng gì, chỉ có thể dựa vào mắt và tai để quan sát cảnh vật xung quanh.

Điêu Trường Tụ đi sát sau mông Khê Mạn Mạn.

Cho dù có nguy hiểm, hắn bây giờ mới Nguyên Anh kỳ cũng chẳng làm được gì.

Ba người vừa tiến vào rừng không lâu, một đám Ma Thú giống như chó sói xuất hiện trước mặt bọn họ.

Nhưng lúc này bọn chúng đang ngủ, dường như không biết ba người đến.

- Là Ma Thú Độ Kiếp hậu kỳ đỉnh phong!!!!

Sắc mặt Hoa Hương Tích trắng bệch truyền âm nói, bọn họ mới chỉ là Thiên Cơ kỳ, căn bản không phải đối thủ của chúng, chỉ có thể bị chúng xé xác.

Hoa Hương Tích không ngờ mức độ nguy hiểm của Chư Thần Bí Cảnh này lại kinh khủng đến vậy, vừa vào đã gặp một đám Ma Thú Độ Kiếp hậu kỳ đỉnh phong.

Khê Mạn Mạn phì cười, cũng không truyền âm mà lớn tiếng nói.

- Hương Tích ngươi khẩn trương cái gì?

- Suỵt suỵt!!! Ngươi nhỏ tiếng chút!

Hoa Hương Tích sốt ruột, sợ hãi vội vàng bịt miệng Khê Mạn Mạn lại.

Nàng sợ hãi nhìn đám Lang Thú Độ Kiếp hậu kỳ đỉnh phong trước mặt, phát hiện chúng vẫn đang ngủ, không có dấu hiệu tỉnh lại mới thở phào nhẹ nhõm.

Nếu đánh thức đám Ma Thú Độ Kiếp hậu kỳ đỉnh phong này, bọn họ xương cốt cũng chẳng còn.

Mà Điêu Trường Tụ cậy mình tu vi thấp, đã bắt đầu buông xuôi, chỉ đi theo sau mông hai người, bọn họ đi đâu hắn đi đó là được.

Khê Mạn Mạn gỡ tay Hoa Hương Tích ra, cười nói.

- Hương Tích, nhìn ngươi khẩn trương chưa kìa.

- Đám Ma Thú này tên Thiện Thụy Lang, một khi đã ngủ thì cho dù có bị người giết cũng không tỉnh dậy.

Khê Mạn Mạn đi đến bên cạnh một con Ma Thú nói.

Sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của Hoa Hương Tích, Khê Mạn Mạn đá con Ma Thú kia một cước.

- Nhìn này! Cho dù ta có đá nó, nó cũng không có phản ứng gì.

Hoa Hương Tích nhìn con Ma Thú bị Khê Mạn Mạn đá xong vẫn đang ngủ say, hoàn toàn tin lời nàng, cười nói.

- Trên đời sao lại có loại Ma Thú ngu ngốc như vậy chứ?

Điêu Trường Tụ cũng cảm thấy thần kỳ, hiếu kỳ đi đến bên cạnh Ma Thú, dùng sức đá nó một cước, kinh ngạc nói.

- Lại thật! Loại Ma Thú ngu ngốc như vậy ta lần đầu tiên nhìn thấy. Sư tôn, người có muốn đến đá nó một cái thử không?

- Ta? Vậy ta cũng thử xem sao.

Hoa Hương Tích thấy ngay cả Điêu Trường Tụ cũng đá rồi, nàng có chút động tâm.

Hoa Hương Tích cảnh giác đi đến chỗ Ma Thú, sau đó cũng cẩn thận đá nó một cước.

Ma Thú vẫn không có phản ứng gì.

- Được rồi, chúng ta tiếp tục đi về phía trước, loại Ma Thú này cũng chẳng có gì kỳ lạ cả.

Khóe miệng Khê Mạn Mạn lộ ra nụ cười xấu xa.

- Ừm.

Hoa Hương Tích cũng không muốn ở lại chỗ này quá lâu, nên nhanh chóng để Điêu Trường Tụ ngâm mình trong Tẩy Tủy Thánh Trì xong, sau đó đi sớm một chút.

...

Ba người đi không lâu, con Ma Thú bị ba người đá kia mở mắt, liếc nhìn bóng lưng ba người một cái, sau đó lại nhắm mắt ngủ tiếp.

Không lâu sau, Hạo Thiên Đại Đế từ bụi cỏ đằng xa chui ra.

Hắn đi đến trước mặt con Ma Thú này, ha ha ha cười to.

- Trên đời lại có Ma Thú ngu ngốc như vậy, lão phu nhất định phải đá một cước mới được!

Hắn vừa vào đây cũng phát hiện thần thức không dùng được, nên trốn trong bụi cỏ đi theo ba người.

Lời nói của ba người vừa nãy hắn đều nghe thấy.

Cũng sinh ra hứng thú với đám Ma Thú tên “Thiện Thụy Lang” này.

Hắn sống mấy vạn năm, vẫn là lần đầu tiên nghe nói đến loại Ma Thú kì lạ như vậy.

Chỉ cần ngủ say, cho dù bị giết cũng không tỉnh.

Nghĩ tới đây, Hạo Thiên Đại Đế hưng phấn đá mạnh vào con Ma Thú kia một cước.

Vừa đá còn kích động hét lớn.

- Thiện Thụy Lang nhớ kỹ, kẻ đá ngươi là Hạo Thiên Đại Đế ta! Ha ha ha ha!!

Sau khi Hạo Thiên Đại Đế đá xong, mí mắt hắn giật giật, một dự cảm chẳng lành dâng lên.

Chỉ thấy đám Ma Thú vốn dĩ đang ngủ say kia, sau khi hắn đá xong, vậy mà toàn bộ đều tỉnh dậy đứng lên, đôi mắt sói đồng loạt nhìn chằm chằm vào hắn.

Hạo Thiên Đại Đế dụi dụi mắt, hắn còn tưởng mình bị ảo giác.

Không phải nói đám Thiện Thụy Lang này chỉ cần ngủ rồi, cho dù bị giết cũng không tỉnh sao?

Vì sao mình đá một cái cả đám đều tỉnh?

Chẳng lẽ do mình đá quá mạnh?

Mặt Hạo Thiên Đại Đế xanh mét.

Cho dù hiện tại hắn là Hóa Thần sơ kỳ, đối phó đám Ma Thú Độ Kiếp hậu kỳ đỉnh phong này cũng có nguy hiểm đến tính mạng.

- Các... Các ngươi không phải Thiện Thụy Lang sao? Sao đột nhiên tỉnh dậy!

Hạo Thiên Đại Đế lùi lại mấy bước, chỉ vào đám Ma Thú, hoảng hốt nói.

- Thiện Thụy Lang cái tổ tông nhà ngươi! Lão tử là Thông Thiên Thần Lang, ngươi là cái thá gì, cũng dám đá lão tử?

Con Ma Thú bị Hạo Thiên Đại Đế đá kia phun ra tiếng người, giận dữ gầm lên.

- Thông... Thông Thiên Thần Lang? Đây là chủng loài gì?

Sắc mặt Hạo Thiên Đại Đế trắng bệch, Thông Thiên Thần Lang, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe thấy.

- Ngươi mặc kệ ta là chủng loài gì, ngươi dám đá lão tử? Các huynh đệ, giết chết hắn cho ta!

Con Ma Thú kia hú dài.

Đám Ma Thú phía sau đều nhào về phía Hạo Thiên Đại Đế.

- Ngươi tên là Hạo Thiên Đại Đế đúng không?

...

Khê Mạn Mạn cảm nhận được chuyện xảy ra ở phía bên kia, khóe miệng lộ ra nụ cười.

- Mạn Mạn, ngươi đang cười cái gì vậy?

Thần kinh của Hoa Hương Tích căng thẳng cao độ, nhìn thấy nụ cười của Khê Mạn Mạn thì kỳ quái hỏi.

- Đột nhiên nghĩ tới chuyện vui mà thôi.

Khê Mạn Mạn cười nói.

Hoa Hương Tích nhíu mày, nghiêm túc nói.

- Mạn Mạn ngươi có thể tập trung chút được không? Bây giờ chúng ta đang ở trong Chư Thần Bí Cảnh, cực kỳ nguy hiểm, sơ sẩy một chút là có thể mất mạng.

- Được được! Ta không nghĩ lung tung nữa, ta tập trung là được chứ gì.

...

Trải qua một phen chiến đấu ác liệt, Hạo Thiên Đại Đế chật vật chạy trốn.

May mà rời khỏi một phạm vi nhất định, đám Thông Thiên Thần Lang kia không tiếp tục đuổi theo nữa.

Bây giờ Hạo Thiên Đại Đế không còn bộ dáng tiên khí phiêu phiêu như lúc ban đầu nữa, quần áo rách rưới, toàn thân đầy vết thương, chật vật như một tên ăn mày.

- Vì sao bọn họ đá Thông Thiên Thần Lang, Thông Thiên Thần Lang không có phản ứng gì, mà mình đá lại trực tiếp tấn công? Chẳng lẽ đám Thông Thiên Thần Lang này thích nữ nhân xinh đẹp, nên vừa nãy bị bọn họ đá mới không có phản ứng? Nhưng nam nhân Kim Đan kỳ nho nhỏ kia cũng đá a! Không hiểu!!! Ta không hiểu!!!!!

Hạo Thiên Đại Đế sống lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên chật vật như thế.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (1) - 🎫Đề cử (3)