Tiêu Trạm dời ánh mắt sang Tiêu trưởng lão.
Lúc này sắc mặt Tiêu trưởng lão trắng bệch, cũng không dễ chịu gì, vẻ mặt hắn không thể tin được nói.
- Ngươi còn trẻ như vậy, sao có thể đã là Địa Huyền hậu kỳ?
Lý Thành Lâu không trả lời hắn, lạnh lùng nói.
- Đưa lệnh bài thân phận trưởng lão nội môn của ngươi ra đây, không đưa ra được, hôm nay ngươi phải chết!
Lăng Tiêu Tông cấm đệ tử đồng môn chém giết lẫn nhau vì chuyện nhỏ nhặt.
Trừ khi đối phương làm ra chuyện gì không thể tha thứ.
Tiêu trưởng lão tên đầy đủ là Tiêu Triển Bằng.
Tuổi 5000, cũng coi như lão nhân trong Lăng Tiêu Tông.
Tiêu Triển Bằng vội vàng lấy lệnh bài thân phận của mình ra đưa cho Lý Thành Lâu xem.
Lý Thành Lâu xác nhận thân phận của Tiêu Triển Bằng xong, thu lại uy áp của mình, phất tay với hắn.
- Đứng sang một bên, chuyện của Tiêu gia và chúng ta, ngươi còn dám nhúng tay vào, thì đừng trách chúng ta không nể tình đồng môn.
- Vâng vâng!
Tiêu Triển Bằng cười trừ, vội vàng đi xuống vị trí chủ tọa, đứng sau lưng Lý Thành Lâu, tỏ rõ lập trường hiện tại của hắn.
Đùa sao, hắn đâu có điên, sao có thể vì Tiêu gia nho nhỏ mà đắc tội với thiên tài trẻ tuổi như Lý Thành Lâu?
Huống chi Lý Thành Lâu còn là đồng môn với hắn.
Lùi vạn bước mà nói, dù tu vi của Lý Thành Lâu không bằng hắn, chỉ cần Lý Thành Lâu có địa vị nhất định ở Lăng Tiêu Tông, Tiêu Triển Bằng cũng sẽ lập tức trở mặt với Tiêu Trạm.
Lăng Tiêu Tông cực kỳ bao che khuyết điểm, bất kể đúng sai, luôn luôn đồng lòng đối ngoại.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Lăng Tiêu Tông truyền thừa lâu dài như vậy.
Ban đầu Tiêu Triển Bằng còn tưởng Lý Thành Lâu là giả mạo người của Lăng Tiêu Tông, nên mới làm ra bộ dạng như vậy.
Bây giờ biết đám người Lý Thành Lâu là người một nhà, Tiêu Triển Bằng quả quyết đứng về phe mình.
Tiêu Trạm thấy cảnh này thì mặt mày xanh mét, hắn chỉ vào Tiêu Triển Bằng, nghiến răng nghiến lợi nói.
- Tiêu trưởng lão, ngươi…
- Tiêu trưởng lão, Tiêu gia chúng ta tự nhận khoảng thời gian này đối đãi với ngươi không tệ, sao ngươi có thể trở mặt?
- Trở mặt? Ha ha ha! Thật là chuyện cười, lão phu vốn là người của Lăng Tiêu Tông, bây giờ ta không đứng cùng Lăng Tiêu Tông, chẳng lẽ lại đứng cùng Tiêu gia nho nhỏ như các ngươi?
Tiêu Triển Bằng lý lẽ hùng hồn cười nhạo.
- Khốn kiếp! Lăng Tiêu Tông các ngươi quả thực quá đáng!
Tiêu Trạm giận dữ nói.
- Chúng ta quá đáng chỗ nào?
Điêu Trường Tụ thản nhiên mở miệng.
- Thứ nhất, Tiêu gia các ngươi hối lộ trưởng lão nội môn Tiêu Triển Bằng, để hắn tung tin đồn nhảm, tạo tin giả về đồ nhi của ta, làm ô danh đồ nhi của ta, chuyện này tạm thời không nói tới.
- Thứ hai, ta đã nể mặt Tiêu gia các ngươi, mang đầy đủ lễ vật đến tận Tiêu gia để bàn bạc chuyện từ hôn, mà Tiêu gia các ngươi thì sao?
- Không chỉ không tiếp đãi đàng hoàng, còn làm nhục đệ tử Lăng Tiêu Tông chúng ta, bắt mấy trăm đệ tử phụ trách vác đồ ngồi phơi nắng trên nền đất ở bên ngoài, thậm chí còn bị hai hộ vệ chế giễu, đây chính là đạo đãi khách của Tiêu gia các ngươi sao?
Rầm!
Điêu Trường Tụ đập mạnh chén trà xuống trước mặt Tiêu Trạm.
Chén trà vỡ tan.
Tiêu Trạm cũng rất ấm ức, hắn làm sao biết Điêu Trường Tụ thật là người của Lăng Tiêu Tông! Nếu biết bọn họ không che giấu tu vi, Tiêu Trạm nói gì cũng không dám đối xử với bọn họ như vậy.
Nhưng cho dù như vậy, Tiêu Trạm nhìn Tiêu Hỏa Hỏa đang thoi thóp trong lòng, vẫn cảm thấy mình không sai.
- Cho dù như vậy, con trai Tiêu Hỏa Hỏa ta cũng không đắc tội chư vị chứ? Vì sao lại ra tay đánh trọng thương con trai ta? Cho dù Lăng Tiêu Tông các ngươi là một trong tứ đại tông cũng không thể vô lý như vậy! Các ngươi làm như vậy, không sợ trở thành kẻ thù của cả đại lục sao?
Hai mắt Tiêu Trạm đỏ ngầu, gầm lên.
Lời của Tiêu Trạm nói cũng không sai.
Nếu Lăng Tiêu Tông vô duyên vô cớ đột nhiên ra tay làm người bị thương, hôm nay bị thương là hắn, ngày mai bị thương có thể là mình.
Cách làm này quả thực sẽ khơi dậy sự phẫn nộ của vô số người.
Dù sao thì không ai muốn một ngày nào đó đang đi trên đường, tự nhiên bị người của Lăng Tiêu Tông đánh một trận.
- Các ngươi đánh trọng thương con trai ta, ít nhất cũng phải cho một lý do chứ? Con trai ta vừa mới đến, còn chưa nói mấy câu, sao các ngươi có thể cưỡng ép lấy lý do nó nghi ngờ thân phận của các ngươi mà đánh trọng thương?
Tiêu Trạm giận dữ chỉ vào Điêu Trường Tụ gào lên.
- Ngươi là cái thá gì, cũng dám chỉ vào sư huynh ta gào thét?
Lý Thành Lâu quát.
Trong lòng Bích Hoa Cẩn có chút ngọt ngào.
Nàng đang nghĩ, có phải Điêu Trường Tụ vì Tiêu Hỏa Hỏa là vị hôn phu của nàng, nên mới ra tay nặng như vậy không.
【Điểm thần phục của Bích Hoa Cẩn +1】
【Điểm thần phục của Bích Hoa Cẩn: 81】
????
Tiểu trà xanh này, sao tự nhiên lại tăng điểm thần phục rồi? Điêu Trường Tụ có chút kỳ quái.
Điêu Trường Tụ đứng lên, vẻ mặt chính nghĩa nói.
- Ngươi muốn lý do? Vậy ta cho ngươi lý do.
- Ta liếc mắt đã nhìn ra Tiêu Hỏa Hỏa này không phải người bình thường, hắn đã bị tà tu đoạt xá nguyên thần. Ta là đang trừ hại cho dân!
- ?????
- ?????
- ?????
Lời này của Điêu Trường Tụ vừa thốt ra, tất cả mọi người mặt đầy dấu chấm hỏi.
Ngay cả đám người Lý Thành Lâu cũng đầy mặt dấu chấm hỏi, bọn họ không nhìn ra sự khác thường của Tiêu Hỏa Hỏa, Điêu Trường Tụ lại có thể nhìn ra?
Sư huynh, cái lý do này của ngươi hơi miễn cưỡng quá rồi.
Nhẫn gia gia của Tiêu Hỏa Hỏa cũng tái mặt.
Chẳng lẽ Kim Đan kỳ nho nhỏ trước mặt này đã nhìn ra sự tồn tại của hắn?
Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!
Cho dù là Hóa Thần kỳ đến cũng không nhìn ra sự tồn tại của hắn!
...
- Ăn nói hàm hồ! Con trai ta ta còn không biết nó có bị đoạt xá hay không sao? Đừng tưởng Tiêu gia chúng ta dễ bắt nạt! Hôm nay Lăng Tiêu Tông các ngươi không cho chúng ta một lời giải thích, chuyện này chưa xong đâu!
Tiêu Trạm giận dữ bóp nát ngọc bội, gào lên.
- Mời lão tổ thức tỉnh, đòi lại công đạo cho Tiêu gia chúng ta!
Tiêu Trạm chỉ là Thánh Anh kỳ, còn lâu mới là đối thủ của Lý Thành Lâu.
Tuy bây giờ Tiêu Hỏa Hỏa mới chỉ Luyện Khí tầng ba, nhưng ba năm trước hắn là thiên tài Kim Đan kỳ.
Bây giờ chỉ là không biết vì nguyên nhân gì, tu vi bị thụt lùi mà thôi.
Nhưng bọn họ tin chắc, chỉ cần Tiêu Hỏa Hỏa khôi phục lại, hắn có thể dẫn dắt Tiêu gia đăng đỉnh đại lục.
Theo Tiêu Trạm bóp nát ngọc bội, một cỗ khí tức Địa Huyền hậu kỳ đỉnh phong bộc phát.
- Ai dám đến Tiêu gia ta gây sự?
Một lão giả mặt mày lạnh lùng, hai tay chắp sau lưng, bộ dáng ngạo thị quần hùng bay tới.
Cảm nhận được khí tức của lão tổ, vẻ mặt Tiêu Trạm điên cuồng.
Không ngờ tu vi của lão tổ lại tiến thêm một bước, đã đạt tới Địa Huyền hậu kỳ đỉnh phong rồi.
Giờ phút này hắn càng thêm tự tin.
- Các ngươi chờ chết đi! Dám đến Tiêu gia ta làm loạn!
Vẻ mặt đám người Điêu Trường Tụ như thường, thậm chí còn mang theo chút trào phúng.
Nhưng sắc mặt Bích Hoa Cẩn trắng bệch, hai tay ôm chặt lấy cánh tay của Điêu Trường Tụ, dùng cách này để tìm kiếm cảm giác an toàn.
Chuyện xảy ra tiếp theo khiến Tiêu Trạm hoàn toàn ngây người.
Chỉ thấy Tiêu gia lão tổ dùng bộ dáng ngạo thị quần hùng vừa bay tới trước đại sảnh, đã đột nhiên rơi thẳng xuống, mặt dán đất như chó gặm bùn.
- Lão tổ!!!!!!!!!!!!!