Tuổi Già Bị Lão Bà Chia Tay, Hệ Thống Rốt Cuộc Đã Đến! (Dịch)

Chương 12: Dược lão, không phải lại là ngươi chứ!

Chương Trước Chương Tiếp

Đại sảnh Tiêu gia.

Tiêu tộc trưởng Tiêu Trạm đang tiếp đãi một lão giả.

- Lần này chuyện của nhi tử bất tài nhà ta, đa tạ Tiêu trưởng lão giúp đỡ, phen này Bích Hoa Cẩn ở Lăng Tiêu Tông thành chuột chạy qua đường, người người hô đánh rồi, bước tiếp theo là đá Bích Hoa Cẩn ra khỏi Lăng Tiêu Tông, đến lúc đó Bích Hoa Cẩn chỉ có thể ngoan ngoãn thành thân với nhi tử nhà ta.

Tiêu trưởng lão cười khà khà.

- Tiêu tộc trưởng khách sáo, ngươi với ta cũng coi như họ hàng xa, chút chuyện nhỏ này dễ như trở bàn tay mà thôi. Chỉ là ta rất tò mò, vì sao ngươi phải tốn công tốn sức vì một tiểu nha đầu như vậy?

Tiêu trưởng lão, trưởng lão nội môn mới thăng cấp không lâu của Lăng Tiêu Tông.

Bế quan 1000 năm, cuối cùng cũng đột phá tới Địa Huyền kỳ, đương nhiên sẽ trở thành trưởng lão nội môn.

- Biết làm sao được, nha đầu kia không biết dùng thủ đoạn gì mê hoặc nhi tử bất tài nhà ta, làm nó cứ nhớ thương mãi, nhất quyết không lấy ai ngoài nàng, nhưng Bích Hoa Cẩn không muốn gả cho nhi tử nhà ta, trốn ở trong Lăng Tiêu Tông không chịu ra, chúng ta cũng hết cách, chỉ có thể dùng hạ sách này.

Tiêu Trạm thở dài nói.

Thời điểm hai người nói chuyện, hộ vệ cũng đi vào bẩm báo.

- Tộc trưởng, ngoài cửa có một đám người tự xưng là người của Lăng Tiêu Tông, lão gia hỏa dẫn đầu là Kim Đan trung kỳ, nói hắn là trưởng lão nội môn của Lăng Tiêu Tông, cũng là sư tôn của Bích Hoa Cẩn, lần này đến là để bàn bạc chuyện hôn sự của Bích Hoa Cẩn với thiếu chủ.

Tiêu Trạm nghe vậy thì nhìn về phía Tiêu trưởng lão, Tiêu trưởng lão mặt mày xanh mét, đập bàn nói.

- Gan to bằng trời! Một Kim Đan kỳ nho nhỏ cũng dám mạo danh trưởng lão nội môn của Lăng Tiêu Tông? Còn nữa, nếu Bích Hoa Cẩn đã trở thành đệ tử thân truyền của trưởng lão nội môn, sao ta lại không nhận được tin tức gì?

Tiêu Trạm cũng châm chọc nói.

- Nha đầu Bích Hoa Cẩn này thích nhất là dùng thủ đoạn lừa gạt, không biết thuê một đám diễn viên nào về muốn lừa gạt chúng ta. Thuê diễn viên thì cũng thôi, lại còn thuê một Kim Đan kỳ nho nhỏ về giả mạo trưởng lão nội môn của Lăng Tiêu Tông, thật là nực cười hết sức!

- Cho bọn chúng vào, ta ngược lại muốn xem bọn chúng diễn trò gì trước mặt trưởng lão nội môn như ta!

Tiêu trưởng lão lạnh giọng nói.

Dám mượn danh Lăng Tiêu Tông ra ngoài lừa gạt, thật là chán sống rồi!

- Vâng!

Vẻ mặt của hộ vệ tươi cười nói.

Hộ vệ nhanh chóng chạy ra cửa, nở nụ cười chế giễu với đám người Điêu Trường Tụ.

- Các ngươi đi theo ta vào trong! Tộc trưởng có lời muốn nói!

Hắn thật muốn biết khi Điêu Trường Tụ và đám người giả mạo này nhìn thấy trưởng lão nội môn Lăng Tiêu Tông thật sự thì sẽ có biểu cảm gì.

Đến lúc đó xem đám hàng giả này còn diễn trò được không!

Điêu Trường Tụ cũng không để ý tới ánh mắt của hộ vệ, nếu đàm phán thất bại, tên hộ vệ này bây giờ cười tươi bao nhiêu, lát nữa sẽ chết thảm bấy nhiêu.

Đoàn người đi theo hộ vệ vào trong.

Khi đến gần đại sảnh, hộ vệ dừng lại, khinh bỉ nói với đám người khuân vác phía sau.

- Mấy người khuân vác thô lỗ tục tằn này ở ngoài chờ đi! Đừng có vào trong làm bẩn đại sảnh của chúng ta.

- Ngươi…

Hoàng Hiên Vũ giận dữ, hôm nay hắn đã nhịn rất nhiều rồi.

Một Kim Đan kỳ nho nhỏ cũng dám lên mặt?

Dù thế nào đi nữa, sau khi xong chuyện của Điêu Trường Tụ, tên hộ vệ này xác định chết chắc.

Nhất định phải chết!

Ngay cả Tiêu gia lão tổ cũng không giữ được!

Hắn khẳng định!

Điêu Trường Tụ biết suy nghĩ của Hoàng Hiên Vũ, hắn cũng không khuyên can.

Người trưởng thành phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.

Tên hộ vệ này thân là người giữ cửa, tiếp đãi khách lại dùng thái độ này, cũng chỉ có thể nói tự mình muốn chết.

- Tiên lễ hậu binh, chúng ta hoàn thành những lễ nghi cần làm trước đã, sau đó tùy các ngươi muốn làm gì thì làm. Các ngươi cứ ở lại đây chờ đi, năm người chúng ta vào trong là được.

- Được.

Đám người Hoàng Hiên Vũ đặt gánh trên vai xuống, ngồi xếp bằng ở bên ngoài đại sảnh.

Hộ vệ cảm thấy bất an, rõ ràng đây chỉ là một đám phàm phu tục tử, mình đang sợ cái gì chứ?

Hắn nào biết đám người khuân vác ngồi xếp bằng ở ngoài đại sảnh kia, Hoàng Hiên Vũ tu vi thấp nhất cũng đã là Thánh Anh kỳ, Địa Huyền kỳ thì nhiều vô số kể, tùy tiện một Địa Huyền kỳ ra tay cũng có thể diệt Tiêu gia mấy chục lần.

- Tộc trưởng, người đến rồi.

Hộ vệ đẩy cửa đại sảnh ra, dẫn Điêu Trường Tụ, Bích Hoa Cẩn, Lý Thành Lâu, Lý Kiếm Duyên, Túy Mộng Sinh đi vào.

Tiêu trưởng lão ngồi ở chủ vị liếc mắt nhìn năm người một cái.

Chỉ có vậy thôi sao?

Một Trúc Cơ kỳ, một Kim Đan kỳ, ba tên phàm phu tục tử giả vờ cường giả, cũng dám tự xưng là người của Lăng Tiêu Tông?

Thật là buồn cười!

- Hoa Cẩn, mấy năm không gặp, ngươi đã tu luyện tới Trúc Cơ kỳ rồi?

Tiêu Trạm ân cần hỏi thăm Bích Hoa Cẩn.

Bích Hoa Cẩn cũng lễ phép đáp lại, tiện thể giới thiệu thân phận của Điêu Trường Tụ.

- Vị này là sư tôn của ta, trưởng lão nội môn của Lăng Tiêu Tông Điêu Trường Tụ, vị này cũng là trưởng lão nội môn của Lăng Tiêu Tông, Lý Thành Lâu tiền bối. Hai vị này...

Khi Bích Hoa Cẩn giới thiệu đến Lý Kiếm Duyên và Túy Mộng Sinh thì ấp úng.

Nàng không biết Lý Kiếm Duyên và Túy Mộng Sinh ở Lăng Tiêu Tông có thân phận gì.

- Hai vị này là sư đệ của ta.

Điêu Trường Tụ cười nói.

- Hừ!

Tiêu trưởng lão ngồi ở vị trí cao hừ lạnh, không nói gì, chậm rãi uống trà.

Cứ tiếp tục bịa đi! Hay lắm! Trưởng lão nội môn của Lăng Tiêu Tông một lúc tới hai vị, loại chuyện khoác lác này cũng dám nói ra được!

Cái gì mà Điêu Trường Tụ, Lý Thành Lâu, hắn ở Lăng Tiêu Tông chưa từng nghe qua.

Tiêu Trạm thấy Tiêu trưởng lão còn chưa định vạch trần lời nói dối của Điêu Trường Tụ, bộ dáng như đang xem kịch, hắn chỉ đành tiếp tục diễn với Điêu Trường Tụ.

- Ồ... thì ra là Điêu trưởng lão của Lăng Tiêu Tông, mời ngồi!

Tiêu Trạm cũng là diễn viên, bộ dáng như thụ sủng nhược kinh.

- Không cần, bọn ta đứng là được rồi.

Lý Thành Lâu đứng bên cạnh Điêu Trường Tụ nói.

Trong năm người chỉ có Điêu Trường Tụ ngồi, Lý Thành Lâu và Bích Hoa Cẩn đứng ở hai bên Điêu Trường Tụ, Lý Kiếm Duyên và Túy Mộng Sinh thì đứng sau lưng.

Hai người đều nhắm mắt, đứng yên lặng.

Ngay cả Túy Mộng Sinh vốn dĩ rượu không rời tay, giờ phút này cũng hiếm khi nghiêm túc, đứng thẳng tắp như Lý Kiếm Duyên.

Lý Thành Lâu liếc mắt nhìn Tiêu trưởng lão ngồi ở chủ vị.

Chỉ là một Địa Huyền sơ kỳ nhỏ nhoi, xem ra hắn chính là Tiêu gia lão tổ rồi.

Điêu Trường Tụ cũng không muốn phí thời gian với Tiêu Trạm, đi thẳng vào vấn đề.

- Tiêu tộc trưởng, mục đích bọn ta đến lần này, trước hết là muốn từ hôn cho ái đồ Hoa Cẩn và nhi tử ngươi, ái đồ của ta không có ý định thành thân, chỉ một lòng theo ta tu luyện.

- Về phần những tài nguyên trước kia các ngươi đã bỏ ra cho Hoa Cẩn, chúng ta sẽ hoàn trả gấp 10 lần cho các ngươi.

Điêu Trường Tụ nói xong, đang định bảo Hoàng Hiên Vũ và những người khác khiêng tài nguyên vào.

Một thanh niên đã đẩy cửa xông vào hét lớn.

- Hôn sự này Tiêu Hỏa Hỏa ta không từ!!

Ánh mắt Điêu Trường Tụ lạnh xuống.

Thanh niên trước mặt này chính là đối tượng từ hôn của Bích Hoa Cẩn.

Chính bởi vì đối tượng từ hôn là Tiêu gia, mà thiếu chủ kia lại tên Tiêu Hỏa Hỏa, nên Điêu Trường Tụ mới coi trọng chuyện từ hôn này như vậy.

Biết sao được, thân là người trùng sinh, hễ thấy cái họ Tiêu này, tên Hỏa Hỏa, lại còn kích hoạt từ khóa “từ hôn” này, hắn liền sợ.

【Hệ thống kiểm trắc được Khí Vận Chi Tử.】

【Tên: Tiêu Hỏa Hỏa】

【Tuổi: 21】

【Tu vi: Luyện Khí tầng ba】

【Điểm khí vận: 10.000】

【Khí vận giới thiệu vắn tắt: Trong chiếc nhẫn trên ngón tay của Tiêu Hỏa Hỏa có một tàn hồn cường giả thần bí trú ngụ, trải qua mấy năm không ngừng dùng tu vi để tu bổ linh hồn cho hắn, tàn hồn của cường giả thần bí này đã thức tỉnh, dưới sự chỉ đạo của hắn, tốc độ tu luyện của Tiêu Hỏa Hỏa cực kỳ kinh người.】

Ta biết ngay mà!!!!

Dược Lão!!!!

Không phải lại là ngươi chứ!!!!!!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)