Tuổi Già Bị Lão Bà Chia Tay, Hệ Thống Rốt Cuộc Đã Đến! (Dịch)

Chương 11: Tiên lễ hậu binh

Chương Trước Chương Tiếp

Nếu trong đám Thái Thượng trưởng lão này có nội gián trà trộn vào, vậy thì vấn đề nghiêm trọng rồi.

Sắc mặt Hoa Hương Tích ngưng trọng.

Ánh mắt nàng nghiêm túc quan sát từng vị Thái Thượng trưởng lão ở phía dưới, cố gắng muốn nhìn ra chút manh mối.

Nhưng đám lão gia hỏa này nhìn tới nhìn lui, ai cũng không giống nội gián.

- Các vị tiền bối, im lặng chút đi!

Hoa Hương Tích khẽ nói.

Đám lão nhân phía dưới cũng ngừng cãi nhau, đồng loạt nhìn về phía Hoa Hương Tích.

- Nếu lệnh công kích ba đại tông không phải chúng ta phát ra, vậy thì còn ai phát ra được?

Hoa Hương Tích trầm giọng nói.

Đám lão nhân phía dưới đều lộ ra vẻ mặt chấn kinh.

- Trừ khi là... đám lão quái vật trong tông môn!

...

Hoa Hương Tích gật đầu, nói.

- Nếu lệnh không phải chúng ta phát ra, vậy thì chỉ có thể là người có bối phận cao hơn chúng ta ở Lăng Tiêu Tông phát ra, nhưng chuyện lớn như vậy, mấy vị tiền bối kia lại giấu giếm cả chúng ta?

Đám lão nhân phía dưới đều mặt mày xám xịt.

- Trừ khi giữa chúng ta có nội gián!

...

Sau đó đám lão nhân lại bắt đầu cãi nhau.

- Lưu lão đầu, ta biết nội gián nhất định là ngươi! Trước kia sư tôn không đồng ý cho ngươi và con yêu tinh của Hợp Hoan Tông kia kết làm đạo lữ, khiến ngươi ôm hận trong lòng với tông môn, nên mới đi làm nội gián!

- Má nó! Chuyện đó đã bao nhiêu năm về trước rồi? Ngươi không nói ta còn quên mất, ngược lại là ngươi, Trần lão đầu, trước kia ngươi thầm mến nữ nhi của sư tôn, nhưng nữ nhi của sư tôn lại gả cho Huyền lão đầu, cuối cùng Huyền lão đầu còn trở thành tông chủ, sau đó ngươi ôm hận trong lòng rồi đi làm nội gián!

- Này này! Các ngươi cãi nhau đừng lôi ta vào! Ta thấy Trần lão đầu không có vấn đề gì, ngược lại Ngô lão đầu đáng ngờ nhất, trước kia chỉ là một đệ tử tạp dịch, bị người ức hiếp, oán khí với tông môn chắc chắn hình thành từ lúc đó, trở thành Thái Thượng trưởng lão chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch báo thù của hắn!

- Huyền lão đầu, con mẹ nó ngươi nói thế mà nghe được hả? Ngươi mới đáng hiềm nghi, sau khi cưới nữ nhi của sư tôn thì thường xuyên lăng nhăng với mấy sư muội trong tông môn, bị sư tôn biết được đánh gãy chân, nên từ lúc đó ngươi đã ôm hận với tông môn, đi làm nội gián!!

...

Hoa Hương Tích nghe đám lão nhân phía dưới cãi nhau thì ôm mặt.

Nội gián chưa tìm ra, nhưng hình tượng của đám tiền bối này ở trong lòng nàng đã sụp đổ hết rồi.

Cả đám khui ra vết sẹo của đối phương.

Haizzz~ tông môn bất hạnh!

Nhưng Hoa Hương Tích cũng nhìn ra đám Thái Thượng trưởng lão này không có vấn đề gì, vậy thì nội gián là ai?

Chẳng lẽ... còn có thể là nàng sao?

Đúng lúc này, Truyền Tin Phù lại sáng lên.

Là tin báo của ám tử trong tông môn.

Sau khi xem xong tin tức, Hoa Hương Tích ngây người.

Cái gì mà công đánh ba đại tông chứ!

Chỉ là Điêu Trường Tụ dẫn theo đồ nhi Bích Hoa Cẩn đi từ hôn mà thôi.

Nhưng mà...

Đi từ hôn lại dẫn theo một phần năm chiến lực mặt nổi của Lăng Tiêu Tông?

Hoa Hương Tích đen cả mặt, cũng không biết là ai tung tin vịt.

Đi từ hôn biến thành công đánh ba đại tông.

Nhưng chuyện này cũng không thể trách người khác được.

Trong mắt người khác, dẫn theo một phần năm chiến lực mặt nổi của Lăng Tiêu Tông đi từ hôn với tiểu gia tộc, ai tin được?

Từ hôn chỉ là cái cớ.

Mục đích thật sự là muốn công đánh ba đại tông khác.

...

Hoa Hương Tích nói rõ sự tình cho mấy lão gia hỏa kia.

Bọn họ cũng rấtxấu hổ.

Cãi nhau một ngày, hóa ra chỉ là hiểu lầm.

- Nhưng trưởng lão nội môn Điêu Trường Tụ này là ai? Đi từ hôn có thể khiến nhiều tiểu oa nhi đi theo như vậy?

Lưu lão đầu vuốt râu hỏi.

Hoa Hương Tích ngượng ngùng giải thích.

- Điêu Trường Tụ là đệ tử thân truyền của ta, tuy thiên phú tu luyện của hắn không ra gì, mới Kim Đan kỳ, nhưng tính cách hiền lành. Được các sư đệ sư muội trong môn yêu mến.

- Lần này hắn muốn giúp đồ nhi từ hôn ở một gia tộc có chút thế lực, chắc là đám sư đệ sư muội kia sợ gia tộc đó coi thường Điêu Trường Tụ, nên mới đi theo giúp hắn trấn tràn.

- Trấn tràng lại dùng một phần năm chiến lực mặt nổi của Lăng Tiêu Tông? Thật là hồ đồ!

Triệu lão đầu tức giận nói.

Vừa nãy những chuyện xấu của hắn bị người khui ra hết, quá mất mặt.

- Ai nha… Triệu lão đầu, ngươi là đang ghen tị người ta được sư đệ yêu mến hả. Hắn có thể khiến đám thiên tài cao ngạo kia cam tâm tình nguyện đi làm nền, ngươi làm được không?

- Sao ta lại không làm được?

...

Sau đó đám gia hỏa này lại bắt đầu cãi nhau.

Hoa Hương Tích đau đầu.

...

Tốc độ của bảo thuyền rất nhanh.

Buổi chiều, đám người Điêu Trường Tụ đã đến nơi.

Trước khi đến gia tộc kia, Điêu Trường Tụ dặn dò mọi người phải che giấu khí tức, đừng dọa người ta sợ.

Lão tổ của gia tộc này chỉ mới Địa Huyền kỳ mà thôi.

Mọi người vỗ ngực gật đầu.

Sau đó Điêu Trường Tụ dẫn theo đoàn người, hùng dũng đến trước cửa Tiêu gia.

Hai tên hộ vệ trước cửa Tiêu gia nhìn thấy đoàn người thì nhíu mày, cao ngạo hỏi.

- Các ngươi là ai?

Lý Thành Lâu thấy chó giữ cửa Kim Đan kỳ nho nhỏ lại dám kiêu ngạo như vậy, đang muốn nổi đóa thì bị Điêu Trường Tụ ngăn lại.

Điêu Trường Tụ bảo Bích Hoa Cẩn đỡ hắn bước lên phía trước một bước, nói.

- Ta và những người này đến từ Lăng Tiêu Tông, ta là trưởng lão nội môn của Lăng Tiêu Tông Điêu Trường Tụ, cũng là sư tôn của Bích Hoa Cẩn, lần này đến là muốn cùng quý gia bàn bạc chuyện hôn ước của Hoa Cẩn.

- Ngươi? Trưởng lão nội môn của Lăng Tiêu Tông? Lăng Tiêu Tông?

Vẻ mặt hộ vệ không tin nhìn đám người trước mặt.

Hắn nhìn ra Điêu Trường Tụ chỉ là Kim Đan trung kỳ, những người khác đều là phàm nhân, đặc biệt là đám người gánh đồ kia, thái độ lười biếng, ngoẹo đầu bẻ tay, bộ dáng lưu manh.

Đám người này mà ngươi bảo là Lăng Tiêu Tông, một trong tứ đại tông?

Trưởng lão nội môn của Lăng Tiêu Tông chỉ là một Kim Đan kỳ nho nhỏ?

- Các ngươi chờ một lát, chúng ta vào trong bẩm báo.

Một tên hộ vệ chậm rì rì đi vào trong.

Tên hộ vệ còn lại thì nhìn chằm chằm bọn họ như nhìn trộm.

- Sư huynh, chúng ta cần gì phải nói chuyện với bọn chúng? Trực tiếp nắm cổ tộc trưởng Tiêu gia ra, hắn không chịu từ hôn thì chúng ta đánh đến khi nào hắn chịu thì thôi!

Lý Thành Lâu làm sao nhịn được việc Điêu Trường Tụ phải chịu loại uất ức này?

Chỉ là một Tiêu gia nhỏ nhoi mà thôi.

Trong mắt những người khác là đại gia tộc, nhưng trước mặt Lăng Tiêu Tông bọn họ, tùy tiện phái ra một trưởng lão nội môn Địa Huyền kỳ là có thể diệt sạch.

- Không được, chúng ta là đến từ hôn, lễ nghĩa phải chu đáo, tiên lễ hậu binh, ra quân phải có danh nghĩa mới không để người khác nói Lăng Tiêu Tông chúng ta lấy lớn hiếp nhỏ.

Điêu Trường Tụ vuốt râu nói.

Mấy cái họ Tiêu, họ Diệp này, chẳng có ai là tốt đẹp cả.

Chuyện từ hôn này có thể hòa bình thì tốt, nếu Tiêu gia này không biết điều, muốn bày ra trò ước hẹn ba năm gì đó, vậy thì đừng trách Điêu Trường Tụ hắn ác độc diệt cả nhà bọn chúng.

Lăng Tiêu Tông chưa bao giờ tự nhận mình là tông môn chính nghĩa gì.

Chỉ cần có xung đột lợi ích, chuyện Lăng Tiêu Tông diệt môn, diệt tộc làm nhiều đến không nhớ hết.

Tông quy của Lăng Tiêu Tông chính là: không có đúng sai tuyệt đối, chỉ có lợi ích vĩnh hằng.

Ở Long Huyền đại lục thực lực vi tôn này, chỉ cần đủ mạnh, vậy thì dù làm bất cứ chuyện gì cũng đúng.

Tên hộ vệ trước cửa Tiêu gia nghe bọn họ nói như nhìn đám ngốc.

Chỉ là một Kim Đan kỳ nho nhỏ cũng đòi tiên lễ hậu binh?

Mắc bệnh ảo tưởng sức mạnh à?

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)