Tuổi Già Bị Lão Bà Chia Tay, Hệ Thống Rốt Cuộc Đã Đến! (Dịch)

Chương 10: Trong tông môn có nội gian!

Chương Trước Chương Tiếp

- Các ngươi đi theo cũng được, nhưng đều ẩn tàng khí tức cho ta, chúng ta là đi từ hôn, không phải đi diệt tộc, đừng dọa người ta.

Điêu Trường Tụ nói.

- Vâng, sư huynh!

Mọi người hưng phấn nói.

Bích Hoa Cẩn cuối cùng thấy rõ, nguyên lai những trưởng lão nội môn này đều bởi vì Điêu Trường Tụ mới đến.

Nàng ngược lại xem thường địa vị của Điêu Trường Tụ ở Lăng Tiêu Tông rồi.

Có thể để trưởng lão nội môn tự nguyện khuân vác, loại sự tình này xem như tông chủ cũng không nhất định làm được.

Có thể lên làm trưởng lão nội môn, không có ai mà không phải thiên tài lòng dạ cao ngạo.

Nếu bọn hắn không muốn làm hạ nhân khuân vác, tông chủ muốn ép buộc cũng không ép buộc được.

- Thời gian cấp bách, chúng ta lên đường đi.

Điêu Trường Tụ khoát tay nói.

Lý Thành Lâu từ trong nạp giới lấy ra bảo thuyền, vịn Điêu Trường Tụ nói.

- Sư huynh, chúng ta lên thuyền trước.

Điêu Trường Tụ ở trước mặt người ngoài vẫn giả bộ như gần đất xa trời, như vậy mới có thể tránh hiềm nghi.

Bích Hoa Cẩn thấy bị cướp việc, có chút phiền muộn bước nhanh đi theo.

Sau lưng Điêu Trường Tụ còn đi theo hai thanh niên.

Một vị biểu lộ lạnh lẽo, quần áo vải bố, lôi thôi lếch thếch, trong ngực ôm một thanh kiếm, yên lặng đi theo sau Điêu Trường Tụ.

Một vị khác cầm bầu rượu, mặt mũi tràn đầy râu ria, vừa uống rượu, vừa lắc trái rẽ phải theo sát Điêu Trường Tụ.

Bích Hoa Cẩn chưa từng thấy hai người kia, nàng hoài nghi bọn họ có phải người trong tông môn hay không.

Các đệ tử Lăng Tiêu Tông đều mặc quần áo chế định, bộ dáng tiên khí phiêu phiêu, nào giống bọn hắn?

- Các ngươi dựa vào sư huynh gần như vậy làm gì? Sư chất cũng không còn vị trí!

Lý Thành Lâu nói.

- A... quên...

Thanh niên tửu quỷ ợ một hơi rượu, lui lại một chút.

Thanh niên ôm kiếm vẫn biểu lộ lạnh lẽo không nói chuyện, nhưng cũng lui về sau một bước.

Bích Hoa Cẩn vội vàng đến một bên khác của Điêu Trường Tụ, ôm lấy cánh tay hắn.

Hai người kia quá dọa người, vẫn là ôm Điêu Trường Tụ mới có cảm giác an toàn.

Đợi mọi người đều lên thuyền, Điêu Trường Tụ ngồi vào chủ vị, Bích Hoa Cẩn đứng ở bên cạnh hắn.

- Tiểu Lý Tử, mấy chục năm không gặp, kiếm đạo của ngươi lại tinh tiến không ít.

Thanh âm già nua của Điêu Trường Tụ vang lên, biểu lộ có chút cảm khái.

Bọn họ đều là thiên tài, tu luyện thực quá dễ dàng, không giống hắn, kẹt chết ở Kim Đan kỳ mấy trăm năm.

Thanh niên ôm kiếm biểu lộ lạnh lẽo, miệng giật giật, tựa hồ không quen nói chuyện, ngữ khí cứng ngắc.

- Tất cả đều nhờ sư huynh chỉ điểm.

Không nói Lăng Tiêu Tông, xem như toàn bộ Long Huyền đại lục, cũng chỉ có Điêu Trường Tụ dám gọi hắn Tiểu Lý Tử.

Tiểu Lý Tử tên đầy đủ là Lý Kiếm Duyên.

- ...

Điêu Trường Tụ nhớ đến lúc ấy mình chỉ tùy ý nói với hắn mấy câu, hắn lại đột nhiên có cảm ngộ?

Cái này...

Thiên tài quả nhiên là thiên tài.

Điêu Trường Tụ đã quên lúc ấy mình nói với hắn cái gì.

- Tiểu Túy Tử, mấy chục năm không gặp, Túy Đạo của ngươi cũng tăng trưởng mấy phần.

Điêu Trường Tụ nói với thanh niên uống rượu.

Tiểu Túy Tử, tên đầy đủ: Túy Mộng Sinh.

Túy Mộng Sinh nghe xong kích động ợ rượu.

- Này may mắn mà có sư huynh cho bình rượu kia! Nấc...

- ...

Các ngươi những thiên tài đáng chết này!!

Ghen ghét đến Điêu Trường Tụ muốn chửi má nó.

Một cái nghe mình nói mấy câu liền cảm ngộ, một cái uống rượu của mình liền đột phá.

Mà mình thì sao? Cầm đan dược như bánh kẹo ăn, tu vi vẫn dừng lại không tiến!

Tiếp xuống Điêu Trường Tụ nói chuyện phiếm với những tiểu sư đệ khác.

Mọi người đã thật lâu không tập hợp chung một chỗ.

...

Thời điểm đám người Điêu Trường Tụ xuất phát, những tông môn khác đều luống cuống.

- Cái gì? Lăng Tiêu Tông đột nhiên tập hợp lượng lớn cường giả, cưỡi bảo thuyền xuất phát, mục đích không rõ?

- Cái gì? Lăng Tiêu Tông mang theo một đám cường giả đi từ hôn?

- Cái gì? Lăng Tiêu Tông mang theo một đám cường giả đi cưỡng ép từ hôn?

- Cái gì? Lăng Tiêu Tông mang theo một đám cường giả đi hủy diệt một đại gia tộc?

- Cái gì? Lăng Tiêu Tông mang theo một đám cường giả tiến đánh ba đại tông khác?

...

Chủ điện Lăng Tiêu Tông, Hoa Hương Tích mặc trang phục chính thức nhìn Truyền Tin Phù không ngừng lấp lóe, người không khỏi tê dại.

Sau khi Liễu Như Yên tiến vào bí cảnh, Thái thượng trưởng lão như nàng tạm thời quản lý sự vụ tông môn.

Những Truyền Tin Phù này, tất cả đều hỏi tại sao nàng tiến đánh ba đại tông khác.

Còn có một số Thái Thượng trưởng lão ở bên ngoài cũng đang nghi hoặc.

Vì sao tiến đánh ba đại tông khác, bọn hắn lại không sớm thu được tin tức, cần bọn hắn quay lại hỗ trợ hay không.

Hoa Hương Tích vuốt trán.

- Sự tình tiến đánh ba đại tông khác, đại diện tông chủ như ta còn không biết. Ta trả lời các ngươi thế nào.

Một giây sau, rất nhiều Thái Thượng trưởng lão tóc trắng xoá vội vàng đi vào chủ điện, bọn hắn cuống quít hỏi.

- Hương Tích nha đầu, chuyện lớn như tiến đánh ba đại tông khác, vì sao không sớm nói cho chúng ta?

- Đúng vậy! Ta đã sớm nhìn ba đại tông khác khó chịu, chuyện lớn như vậy lại không cho ta biết!

- Lão thái bà của Ngọc Nữ Tiên Tông kia giao cho ta xử lý! Ta đã sớm muốn đè nàng xuống đất ma sát!

- Lão sắc quỷ ở Tiêu Dao Tông kia để ta tới, lần này ta nhất định phải thiến hắn!

...

Nhìn các Thái Thượng trưởng lão quần tình xúc động, Hoa Hương Tích nghi ngờ hỏi.

- Các tiền bối, mệnh lệnh tiến đánh ba đại tông khác, không phải do các ngươi phát ra sao?

Có thể phát lệnh tiến đánh ba đại tông khác, trừ Tông chủ Lăng Tiêu Tông, cũng chỉ có mấy Thái Thượng trưởng lão nửa chân bước vào quan tài này.

Mấy lão gia gia lão bà bà tóc trắng xoá ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

- Là ngươi phát lệnh?

- Không phải ta. Là ngươi phát ra sao?

- Làm sao có thể, ta là người yêu thích hòa bình!

- Phi! Vừa rồi ngươi còn nói đã sớm nhìn ba đại tông khác khó chịu, nhất định là ngươi vụng trộm phát lệnh.

- Oan uổng! Nhất định là Lưu lão đầu ra lệnh, hắn một mực thèm thân thể của lão thái bà ở Ngọc Nữ Tiên Tông, vừa rồi còn nói muốn đè nàng xuống đất ma sát!

- Triệu lão đầu, ngươi đừng ngậm máu phun người, ô uế trong sạch của lão phu! Cái này rõ ràng là Lương bà tử phát lệnh, trước đó nàng thổ lộ với lão sắc quỷ Tiêu Dao Tông kia, muốn cùng hắn trao đổi Truyền Tin Phù nhưng bị cự tuyệt, thẹn quá hoá giận, đã sớm muốn tìm lý do đánh đối phương một trận.

- Oa! Lưu lão đầu, ngươi đừng ở chỗ này bịa chuyện! Lão thân thổ lộ với lão sắc quỷ của Tiêu Dao Tông lúc nào, chết cười ta, kỳ thật lúc ấy ta đã có đạo lữ, hắn còn cho rằng mình rất đẹp trai sao? Không thể nào? Không thể nào? Thật chết cười ta!

...

Hoa Hương Tích nhìn phía dưới cãi nhau náo nhiệt, nàng cũng đau đầu.

Xem ra không phải đám Thái Thượng trưởng lão này phát lệnh.

Vậy rốt cuộc là ai phát lệnh tiến đánh ba đại tông khác?

Vừa rồi nàng dò xét cường giả trong tông môn, đã thiếu đi một phần năm.

Một phần năm cường giả này, tập hợp lại đủ để hủy diệt bất kỳ đại tông nào.

Đến cùng là ai phát lệnh tiến đánh ba đại tông khác?

Chẳng lẽ là...

Người có địa vị cao hơn trong Lăng Tiêu Tông?

Thế nhưng coi như tiến đánh cũng không cần thiết giấu diếm các nàng chứ?

Giấu diếm các nàng có ích lợi gì?

Trừ khi... trong tông môn có nội gian!

Nội gian này còn có khả năng lẩn trong các Thái Thượng trưởng lão!!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)