“Đúng rồi, Lục sư huynh, bọn muội còn mua được ba khối quặng đá thô, chúng ta đem nó cắt ra đi.” Khương Tự lấy ba khối quặng đá thô trung đẳng màu đen ra.
Lan Tấn nhìn quặng đá thô này, kinh ngạc thoáng liếc qua Đại sư huynh, sau đó lấy kiếm Thanh Mang ra, thật cẩn thận dọc theo mép bên đem quặng đá thô màu đen kia cắt lớp. Hòn đá lộ ra ngọc bích màu trắng bên trong.
Khương Tự thấy hắn chỉ cắt một tầng hơi mỏng mà đã lộ ra ngọc bích cực phẩm, kinh ngạc che kín miệng nhỏ anh đào: “Đại sư huynh, ngọc bích thật lớn!”
Nguyệt Li mỉm cười, nhàn nhạt nói: “Bên trong còn có gì nữa.”
Chỉ thấy Lan Tấn ở ngọc bích mở một cái miệng nhỏ, lấy ra một chiếc bình ngọc hàn băng, chẳng bao lâu đã thấy cái miệng nhỏ trên ngọc bích chảy ra linh dịch mang mùi sữa bay bốn phía.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây