“Tiểu động phủ, nửa đầu cầm khúc kia có lai lịch gì sao?” Khương Tự hỏi tiểu động phủ, liên tiếp vài lần Lan Tấn đều yêu cầu mình đánh đàn cho Đại sư huynh nghe. Hơn nữa hành trình ở Tây Sơn cùng với đài Quan Ngư đêm qua cũng vậy, sau khi bé đàn xong, thu thập được vô số điểm thiện ác, Khương Tự không thể không hoài nghi khúc này có chỗ đặc thù.
“Thời chư thần thượng cổ có khúc Trấn Ma Phật âm vô thượng để tinh lọc hết thảy tội nghiệt trên thế gian, trấn an linh hồn, vãng sinh siêu độ. Ngay từ đầu ta còn không xác định, có điều đêm qua tiếng đàn của cô tinh lọc được oan hồn trong cờ Ngũ Phương. Tiểu A Tứ, nếu ta không đoán sai, tàn khúc này của cô hẳn chính là khúc Trấn Ma.”
Tiểu động phủ hơi hoảng nói, cho nên Lan Tấn mới có thể để tiểu Khương Tự đánh đàn cho đám Nguyệt Li nghe. Nói vậy bọn họ đã sớm nhận ra, các sư huynh này của Khương Tự thật không đơn giản.
Khúc Trấn Ma?
Khương Tự: “Nếu là Phật âm vô thượng, vậy sao lại lưu lạc phàm trần giới, nửa đầu khúc này vốn do cha ta cầu từ một cao tăng tha phương cơ mà.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây