“Tuyết Đoàn Tử cũng muốn uống.” Khương Tự thấy nhóc thú Kỳ Lân duỗi dài cổ, biểu tình hưng phấn bèn vuốt đầu nó, cười xin thay: “Sư huynh, cho nó uống một chén đi.”
Nguyệt Li gật đầu, đưa một ly trà bồ đề đã pha cẩn thận cho Khương Tự, sau đó mới lắc nhẹ ấm trà, đổ một giọt nước trà mượt mà cho nhóc thú Kỳ Lân.
“Nó còn nhỏ, không nên uống nhiều, chỉ uống một giọt thôi.”
Nhóc thú Kỳ Lân chỉ lấy được một giọt trà bồ đề, ngay lập tức bướng bỉnh ngậm chặt giọt trà bồ đề trong miệng, sau đó phe phẩy đuôi chạy tới chỗ thú một sừng.
Hai người: “……”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây