Lan Tấn từ trong không trung bước ra, bước vào trong hẻm sâu, nhìn Khương Tự, dịu dàng cười hỏi: “Huynh vừa tới, A Tứ, sao muội lại cùng Đại sư huynh đứng ngoài sân thế này?”
Lan Tấn nhìn lướt qua Hách Liên Chẩn và Cô Xạ đang ngồi xổm góc tường, hai người vội vàng lủi mất.
“Đang muốn đi vào, Lục sư huynh tới thì giúp muội xách đám rượu này vào luôn nhé.” Khương Tự chỉ vào những bình rượu trên mặt đất, mấy năm gần đây nàng không thi triển đạo thuật nên gần như sắp quên mất bản thân vốn là tu sĩ.
Lan Tấn và Nguyệt Li tự giác xách bình rượu vào sân, thấy nàng vào nhà viết chữ vẽ tranh thì cả hai tức khắc ngơ ngác nhìn nhau.
“Mấy năm nay ta ngủ say, A Tứ còn học vẽ xong rồi?” Tầm mắt Nguyệt Li lướt qua những bảng chữ mẫu, những bức tranh để đầy trong phòng trên gác mái, gương mặt chàng ngay lập tức tối dần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây