Khương Tự nhìn bóng dáng chàng bị đông cứng bên dưới lớp băng, hai mắt lập tức đỏ lên, nàng vội vàng bước qua, vuốt ve lớp bằng bên ngoài, thấp giọng gọi một tiếng: “Đại sư huynh.”
Khuôn mặt tu sĩ trong lớp băng tuấn tiếu như ngọc, biểu tình an tường giống như ngủ say.
Khương Tự lau lệ nơi khóe mắt, thả nhóc thú Kỳ Lân xuống, ngồi trong động băng, vuốt đầu nó, nhắc: “Đừng đào nữa, Đại sư huynh đang nghỉ ngơi thôi, đừng làm ồn tới chàng.”
“Còn đào nữa sẽ đào luôn cả tà thần hắc ám ra đấy.” Bút vẽ nhỏ thấp giọng thở dài.
Cún con ngốc này đào đá thôi mà cũng điêu luyện lắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây