Khương Tự đào xong cây non thì bên chỗ Lan Tấn cũng hái hết thần quả. Dĩ nhiên hái được nhiều nhất trong đó chính là nhóc thú Kỳ Lân. Vật nhỏ này là thú không gian, đã tự sở hữu không gian trong thiên phú. Bây giờ trong không gian của nó chứa đầy thần quả và đá linh ngọc. Nó phấn khởi chạy vào trong động phủ của Khương Tự, đếm bảo bối của mình.
Kế tiếp chính là Nguyệt Li, Lan Tấn, hái ít nhất có mấy người Hách Liên Chẩn và Vô Nhai Tông, chỉ được mấy quả cũng đã vô cùng thỏa mãn.
Nguyệt Li đưa các loại thần quả đã hái xuống cất giữ trong vòng tay trăng non của Khương Tự, thấy nàng vẫn đeo chiếc vòng mình tặng, khóe môi chàng hơi cong lên.
“Đại sư huynh, sao chàng đều cho ta?” Khương Tự cong mắt cười: “Đựng không nổi nữa.”
“Đựng không hết thì ăn luôn.” Ánh mắt Nguyệt Li thâm thúy, giọng nói lại mang theo vài phần ý cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây