Khương Tự đứng ở lối vào vườn trái cây thần, mắt nhìn từng cây từng cây thần quả. Mỗi một cây thần quả không có nhiều trái lắm nhưng tất cả đều được bao vây trong khí hỗn độn nồng đậm, chúng tản ra những quầng sáng mờ mịt.
“Khí hỗn độn?” Vu Sơn nhìn vườn trái cây thần trước mắt, thất thanh kêu lên: “Sao có thể?”
Đây là vườn trái cây thần do Thái Âm trồng. Năm đó đến chư thần mà một quả cũng khó cầu. Sau khi trận chiến chư thần diễn ra, vườn trái cây thần cũng theo sự kiện chư thần ngã xuống mà biến mất. Không ngờ nó vậy mà vẫn hoàn hoàn chỉnh chỉnh bảo lưu suốt mười vạn năm.
Đây cũng là chiêu trò của Thái Âm sao? Chỉ vì để lại cho người đời sau đất Cửu Châu này một hạt giống hy vọng?
Sắc mặt Vu Sơn thay đổi liên tục, nó cảm thấy bản thân trước kia đã quá coi thường mấy người Thái Âm này, chỉ sợ cả đám đã sớm đoán trước chuyện xảy ra sau mười vạn năm. Nó thức tỉnh, mấy người Khương Tự đi vào di tích chư thần, tới vườn trái cây thần trong động không về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây