Khương Tự theo Nguyệt Li ra khỏi Lăng Hải Tông, chỉ một lát sau đã tới một hòn đảo không người trên biển. Hòn đảo kia nằm sâu bên trong biển, quanh năm suốt tháng gần như chìm hoàn toàn dưới nước, chỉ để lại một mảnh đất nhỏ nổi bên trên, vì vậy nó bị các loại tảo dưới đáy biển mọc kín.
Nguyệt Li gieo cây nguyệt quế, ngay tức khắc hoa nguyệt quế đầy trên cành cây rơi rụng xuống mặt biển, kết hợp với sóng nước nóng lạnh đã hấp dẫn vô số linh thú nhỏ trong biển.
Những linh thú nhỏ dưới đáy biển chìm xuống thật sâu, một lúc sau đã ngậm các loại châu ngọc đủ màu sắc chúng tìm được bơi lên. Tất cả như hiến vật quý mang những bảo bối dưới đáy biển dâng tới. Sau đó vây quanh bốn phía hải đảo, sung sướng vô cùng hưởng chút nguyệt hoa từ cây nguyệt quế. Vô số đom đóm cũng chớp tắt chớp tắt bay tới.
Khương Tự thấy mới chỉ một lát mà hòn đảo hoang vắng với đầy rong rêu đã được chất đầy bảo bối dưới đáy biển, biến thành một tòa đảo quý báu thì thật bất ngờ. Nàng ngửa đầu nhìn đom đóm bay trên cao, duỗi tay thử bắt lấy. Ngay lập tức vô số đom đóm bay xung quanh nàng như đang múa.
“Giống như khi ở núi Thanh Vụ vậy.” Khương Tự nhìn các bé tinh linh đáng yêu, cười khanh khách nhìn về phía Đại sư huynh: “Huynh dẫn muội tới chính là để xem đom đóm sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây