“Từ khi chúng ta tách ra ở Bắc Châu cũng đã qua mấy tháng, cô ngày ngày đối diện với gương mặt kia của Nguyệt Li sẽ không phải chưa thông suốt chứ?” Hoa Liễm Diễm chậc chậc hỏi nhỏ, thật phí phạm của trời, nếu đổi thành người khác đã sớm nhào lên lâu rồi.
“Từ khi chia tay ở Bắc Châu, đã có rất nhiều chuyện xảy ra, hơn nữa di tích chư thần mở ra, ta không thể nghĩ được những việc khác.”
Hoa Liễm Diễm cảm thán: “Cho nên mới nói cô chưa thông suốt. Ta cũng nghe sư tổ nhắc về chuyện di tích chư thần, bây giờ Cửu Châu con không biết sống hay chết nên càng phải tận hưởng thú vui trước mắt, muốn thổ lộ thì đi thổ lộ, phải quý trọng khoảng thời gian tốt đẹp cuối cùng chứ.”
Khương Tự hơi mỉm cười, cùng nàng ta ngồi trên bờ biển, nghe tiếng sóng vỗ đánh vào đá ngầm. Quả thực nàng chưa bao giờ nghĩ có sẽ có một ngày tâm sự chuyện riêng tư với một người bạn cùng giới.
Hoa Liễm Diễm cọ cọ vào người nàng, ngửi mùi hương trên người nàng, mùi hương kia vừa giống hoa vừa có vẻ không phải, tươi mát dễ ngửi khiến người ta cảm thấy thoải mái, vui vẻ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây