“Đại sư huynh.” Khương Tự thấy sắc mặt chàng còn trắng hơn cả ánh trăng, hai mắt đỏ lên.
“Không sao, một thời gian nữa sẽ ổn.” Nguyệt Li khẽ mỉm cười, duỗi tay sờ sờ đầu nàng.
Khương Tự gật đầu, lấy huyền cầm tạo thành từ Mỹ Nhân Phiến trong vòng tay trữ vật ra, đàn một khúc Trấn Ma cho những lệ hồn kia. Do cảnh giới tu vi đã tăng lên nên nàng có lý giải sâu hơn về khúc Trấn Ma.
Âm phủ vừa rơi xuống đã khiến trời đất rơi vào trạng thái tĩnh lặng, lệ hồn đang kêu gào thảm thiết lập tức yên tĩnh hẳn.
“Khúc Trấn… Trấn Ma?” Tay phải giật mình kêu lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây