“Ách, Nguyệt Li không phải người hung dữ chỉ biết dùng tu vi chèn ép muội, dùng từ thái hoàn mỹ vô tình nghiền ép muội nhưng so với người hung dữ còn khủng bố hơn. Một chút hơi thở hồng trần cũng không có, không thú vị, thật không thú vị. Tiểu sư muội, chúng ta cùng đi chơi đi.”
Khương Tự hừ lạnh: “Muội mới không thèm đi chơi với huynh, Đại sư huynh không phải người không thú vị, huynh ấy ngoài lạnh trong nóng, cực kỳ tình cảm, còn nuôi thỏ con nữa cơ.”
Trong ảo cảnh Thủy Nguyệt, huynh ấy sẽ bón cho thỏ con uống rượu ngọt nguyệt quế, sẽ đọc sách cho thỏ con nghe, sẽ làm một cái ổ ấm áp cho thỏ con, còn ôm thỏ con ngủ nữa. Hai mắt Khương Tự sáng lấp lánh, nghĩ đến khoảng thời gian bản thân hóa thành con thỏ con kia, ngẫu nhiên sinh ra cảm giác hâm mộ cực kỳ.
Người lạnh nhạt như Đại sư huynh không ngờ còn dịu dàng chẳng khác gì Lục sư huynh vậy. Chỉ đáng tiếc huynh ấy dịu dàng với mỗi thỏ con, còn với nàng từ trước đến nay luôn lạnh nhạt.
Sau khi nàng và Nhị sư huynh trở về từ phàm giới, Đại sư huynh càng lạnh nhạt với nàng hơn nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây