Mặc Khí nhìn nhìn xung quanh thôn trang, dặn dò: “A Tứ, muội ở chỗ này chờ huynh một lát, huynh đi chút rồi sẽ về ngay.”
“Vâng.” Khương Tự thấy y qua quán trà đằng kia dò hỏi vài câu, sau đó đi thẳng vào thành.
Nàng bèn ngồi dưới bóng cây đại thụ hóng mát chờ Mặc Khí.
Dân phong ở đây thuần phác, phong cảnh non xanh nước biếc, rời xa sự ồn ào náo động, lại vô cùng bình yên. Quả thực là chỗ tốt để sống.
Khương Tự thấy ven đường mọc đầy thảo dược hoang dại, lập tức hái vài dây mây, bện một chiếc rổ tre xanh mượt rồi hái được cả một rổ đầy thảo dược. Nàng bện rổ tre không chỉ xinh đẹp mà còn chắc chắn nên chỉ chớp mắt đã hấp dẫn được người đi được đang ngồi bên quán trà đằng kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây