Khương Tự phát ngốc một lúc lâu, đến tận khi một chiếc túi gấm đưa tin màu đen phá không truyền tới.
Giọng nói khàn khàn của thiếu niên từ bên trong phát ra: “A Tứ, chúng ta cùng tới phàm giới ăn hồ lô ngào đường, xem kịch, trải qua Thất Tịch, thả hoa đăng cầu phúc đi. Giống như khi muội còn nhỏ có vẽ tranh đá ấy. Chỉ mất mấy ngày thôi là đủ.”
Đi phàm giới? Mấy ngày thôi cũng đủ? Vừa hay đã nhiều ngày mà các sư huynh vẫn chưa quay về. Hai mắt Khương Tự hơi sáng lên, nhanh chóng đưa tin trở lại, hớn hở đồng ý: “Được đó, Nhị sư huynh, chúng ta gặp lại ở phàm giới nhé.”
Nhị sư huynh quả nhiên không vứt bỏ nàng.
Khương Tự vui sướng tận trời vội vàng mở tầng thứ bảy của động phủ ra, nhìn vào trong bàn đá có khắc rất nhiều thế giới, 3000 giới, phàm giới là cơ sở như vô số ngôi sao quay chung quanh mặt trăng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây