Lục sư huynh tới? Ánh mắt Khương Tự sáng lên, thấy sắc mặt Mặc Khí tái nhợt ảm đạm, biểu tình lạnh nhạt, vội vàng kiềm chế nội tâm vui sướng. Kỳ thật nơi này của Nhị sư huynh cũng khá tốt, huyệt động địa hỏa thiên nhiên, về sau mùa đông tới ở tiếp.
Khương Tự nhìn thoáng qua hồ dung nham địa hỏa, phát hiện Lôi Trì kia không biết khi nào đã biến mất, mà địa hỏa trong động sau khi bị bé ngắt hết linh hoa sắc đỏ lửa kia thì độ ấm cũng giảm dưới.
“Tinh hoa của Lôi Trì chính là một đóa hoa xanh kia, hoa bị hái, Lôi Trì tự nhiên cũng biến mất.” Trong thức hải, tiểu động phủ phổ cập khoa học cho bé nói.
Mà linh hoa màu đỏ lửa Khương Tự ngắt lấy ở phàm trần giới được gọi là hoa Bỉ Ngạn. Bờ sông Tam Đồ, bên dòng Vong Xuyên, chớ hỏi trước kia, chớ có hỏi sau này.
(*) Hoa Bỉ Ngạn hay Bỉ Ngạn hoa, vĩnh viễn ở bờ bên kia nở rộ, Thử Ngạn tâm, chỉ có ở bờ bên này hãy còn bàng hoàng trước giới hạn của sự sống và cái chết, là mãi mãi cách xa, thời gian bất động không hề có ngày mai… Làm Bỉ Ngạn hoa, cũng như làm cây Cát Cánh (ý nghĩa của sự vĩnh cửu)… Phật nói ở bờ bên kia, vô sinh vô tử, vô khổ vô bi, vô dục vô cầu, là một thế giới cực lạc quên hết tất cả đau thương, nơi có loài hoa này vượt qua ngoài Tam giới, không nằm trong Ngũ hành, sinh trưởng ở miền cực lạc ít nước, không thân không lá, đỏ tươi rực rỡ, Phật nói, đó là Bỉ Ngạn hoa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây