Nàng nghĩ tới cây rụng tiền ở tầng thứ ba động phủ, cây kia tồn tại chân thật trong một không gian nào đó, coi như cánh cửa sau được động phủ mở ra nên mới có thể nhặt được những bảo vật từ trên cây rụng xuống.
Quả Kim Diễm và Hoàng Trung Lý rất có thể được hái với đạo lý tương tự.
Mọi người gật đầu, chỉ có thể giải thích như vậy, bằng không sự tồn tại của Khương Tự cũng quá nghịch thiên rồi.
“Đúng rồi, Lục sư huynh, sao các huynh lại tìm được nơi này? Ấn Cửu Châu tìm được rồi chứ ạ?” Khương Tự lúc này mới nhớ tới chuyện ấn Cửu Châu.
“Già Nam đã tính ra vị trí của đàn tế màu đen rồi mang bọn huynh một đường đi thẳng tới, đúng lúc nhìn thấy thú một sừng Đại sư huynh để lại bên ngoài huyệt động, lúc này mới quyết định xuống huyệt.” Lan Tấn nói sơ lược những chuyện đã trải qua một lần.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây