Khương Tự thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi, lại tiếp tục nhìn qua, trong số mấy gương mặt đằng kia thình lình xuất hiện một người mặc đồ đen tóc đen, nằm nghiêng trên đám mây, nụ cười phóng khoáng mang theo sự tà ác, ánh mắt bễ nghễ.
Gương mặt kia rõ ràng là mặt của Cố Kỳ Châu.
Nội tâm Khương Tự kinh hãi, Ám Thần, đó chính là Ám Thần nàng đã nhìn thấy trong bích họa, nụ cười kia, khí tràng kia giống nhau như đúc.
Không biết Ám Thần gửi thân trên người Cố Kỳ Châu hay Cố Kỳ Châu vốn chính là Ám Thần.
Tâm trạng Khương Tự loạn như cào cào, khi nhìn lại một lần nữa mới phát hiện tu vi gã đã bị bóng tối vô tận bao phủ, không nhìn ra sâu cạn bao nhiêu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây