Khương Tự nhìn linh hoa cực phẩm xếp thành núi nhỏ trong góc tường lại nhìn thoáng qua Mặc Khí sắc mặt trắng bệch, dịch đến cạnh góc tường lấy ra dược đỉnh nhỏ nghiề linh hoa.
“Nhị sư huynh, sét vì sao muốn đánh huynh?” Khương Tự một bên nghiền linh hoa, một bên hỏi. Dược đỉnh nhỏ vô cùng thích địa linh hoa lớn lên trong lửa thế này, “Vèo” một cái đã đem cánh hoa hóa thành chất lỏng hấp thu hết.
“Bởi vì nó sợ ta.” Mặc Khí môi mỏng tái nhợt, thần sắc hờ hững mở miệng, “Thế nhân đều sợ ta, ngươi cũng không nên tới nơi này.”
(*) Thế nhân: Người trên thế giới
Thiên Đạo hàng lôi chẳng qua sợ hãi y đoạt đạo của nó. Yếu đuối!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây