“Tiên tử Liễm Diễm, sao cô có thể nói sư muội của ta như vậy? Giảo Giảo ngây thơ đáng yêu, vốn không phải người như cô nói.” Địa vị cao nhất trong Tứ kiệt Vô Nhai Tông - Chu Thượng lắp bắp biện giải.
Hoa Liễm Diễm thấy tên này nói chuyện mà lỗ tai cũng đỏ lên, bật cười thành tiếng, đúng là một đám tu sĩ bế quan bế đến choáng váng đáng thương.
“Có động tĩnh.” Cô Xạ lạnh lùng đánh gãy cuộc tranh cãi.
Nguyệt Li mở mắt, đồng tử màu vàng có màu cực nhạt. Chàng giơ tay lên khống chế tàu bay Vũ Lạc dừng lại trong không trung. Tàu bay vốn có công năng ẩn nấp, lúc này dừng lại, đến một chút xíu dao động linh lực cũng không có.
Mọi người vội vàng thu liễm hơi thở quanh thân.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây