Khương Tự thấy hình như mình đã dọa ông nội của Đại sư huynh mất rồi, nàng vội vàng cười chữa cháy: “Nếu luyện đan thất bại, con lại tìm Sơn Chủ đại nhân lấy quả Bồ Đề thứ hai sau.”
“A, được.” Biểu tình của Thủy Nguyệt Sơn Chủ cuối cùng cũng khôi phục bình thường, hình như ông cảm ứng được gì đó nên cười nói: “Chuyện của A Li đành phải nhờ tiểu Sơn Chủ nhiều hơn, chờ chuyện của Cửu Châu xong đâu đấy, hi vọng tiểu Sơn Chủ có thể tới tiên Châu hải ngoại làm khách.”
“Nhất định, nhất định ạ.”
Thủy Nguyệt Sơn Chủ cười tủm tỉm đứng dậy cáo từ, ông đã bằng này tuổi mà còn phải giúp thằng cháu nội theo đuổi cháu dâu, thật khốn khổ.
Thủy Nguyệt Sơn Chủ chân trước vừa rời khỏi thì chân sau Nguyệt Li đã dọc theo hành lang vội vàng tới.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây